qiū dié
qiū gài
qiū bā
qiū fén
qiū jǐng
qiū shǒu
qiū líng
qiū suǒ
qiū nǎo
qiū yīn
qiū lóng
qiū wú
qiū mù
qiū diàn
qiū dàn
qiū kū
qiū ā
qiū yuè
qiū kē
qiū hè
qiū zhǒng
qiū fēng
qiū yǐn
qiū yǔ
qiū dǎo
qiū mù
qiū niú
qiū cè
qiū jiǎ
qiū lǒng
qiū chuán
qiū lín
qiū chéng
qiū sǎo
qiū luò
qiū tíng
qiū tán
qiū lǐ
qiū yǐn
qiū mén
qiū lǒng
qiū huāng
qiū zhí
qiū shān
qiū bǎn
qiū nǎo
qiū fán
qiū fù
qiū zhào
qiū shù
qiū xū
qiū chéng
qiū yuán
qiū fù
qiū yuán
qiū zhěn
qiū mǐn
qiū yíng
qiū yú
qiū lǒng
qiū mín
qiū rǎng
qiū jǐn
qiū xū
qiū yì
dā chéng
jiā chéng
cān shèng
yě shèng
qí chéng
èr chéng
zhēn chéng
píng chéng
wǔ chéng
zhú chéng
shuài chéng
sōu chéng
pí chéng
kě chéng
zuǒ chéng
xiǎo chéng
chán chéng
zhōng chéng
yú chéng
bāo chéng
jiǎo chéng
sì chéng
cǎi chéng
cì chéng
sì chéng
bài shèng
xuān chéng
yǐ chéng
yù chéng
jià chéng
fó chéng
yī chéng
shǐ shèng
bèi chéng
yǎng chéng
shàng chéng
zì chéng
bā chéng
wǔ chéng
nèi chéng
cān chéng
fā chéng
chū chéng
bǐ shèng
jùn chéng
chāo chéng
kōng chéng
yù chéng
bài chéng
jiè chéng
chē chéng
jǐng chéng
zhuǎn chéng
bié chéng
zhì chéng
qiān shèng
tuō chéng
chuán chéng
fù chéng
zī chéng
xià chéng
jùn chéng
wàn shèng
fù chéng
dà chéng
zhào chéng
pú chéng
piān chéng
jǐng chéng
mǎ chéng
xiāng chéng
bǎi shèng
zú shèng
jiā shèng
niǎn chéng
jiān chéng
nú chéng
yì chéng
guì chéng
péi chéng
chuán chéng
fú chéng
chí chéng
jiè chéng
pí chéng
yī shèng
tiān chéng
fén chéng
èr chéng
huàn chéng
zhōng chéng
jiào chéng
sān shèng
qiū chéng
sī chéng
bào chéng
bǎo chéng
hòu chéng
guó chéng
tuō chéng
dān chéng
lǐ chéng
jùn chéng
qiáng chéng
gōng chéng
jì chéng
即hAo86.丘甸。
⒈ 即丘甸。
引《礼记·郊特牲》:“唯社,丘乘共粢盛。”
郑玄注:“丘,十六井也。四丘,六十四井曰甸,或谓之乘。乘者,以於车赋出长轂一乘。”
孔颖达疏:“丘乘者,都鄙井田也。九夫为井,四井为邑,四邑为丘,四丘为乘。唯祭社而使丘乘共其粢盛也。”
宋叶适《兵总论一》:“盖尝虑之, 三代之丘乘, 两汉之郡国, 管仲之内政, 隋、唐之府卫,此古人之美名也。”
丘qiū(1)(名)小土山;土堆:荒~|沙~|坟~|~子。(2)(动)浮厝:先把棺材~起来。(3)(量)水田分隔成大小不同的块;一块叫一丘:一~田。(4)姓。
乘读音:chéng,shèng[ chéng ]
1. 骑,坐:乘马。乘车。乘客。乘警。
2. 趁着,就着:乘便。乘机(趁着机会)。乘势。乘兴(xìng)。因利乘便。
3. 算术中指一个数使另一个数变成若干倍:乘法。乘幂(mì)。乘数。
4. 佛教的教派或教法:大乘。小乘。上乘。下乘。
5. 姓。
[ shèng ]
1. 古代称兵车,四马一车为一乘:乘舆。千乘之国。
2. 古代称四为乘:乘矢。乘壶。“以乘韦先牛十二犒师”。
3. 中国春秋时晋国的史书称“乘”,后通称一般的史书:史乘。野乘。