chún mèn
chún zhuó
chún liáng
chún hé
chún yī
chún yuán
chún lǔ
chún yǎ
chún zhòng
chún sú
chún jūn
chún zhe
chún yán
chún chéng
chún měi
chún máng
chún yào
chún jīng
chún shēn
chún xiào
chún jūn
chún pǔ
chún dàn
chún huī
chún nóng
chún xìn
chún dǔ
chún mò
chún gǔ
chún zhì
chún dān
chún mào
chún gāng
chún jì
chún huá
chún jié
chún yuán
chún yī
chún bèi
chún áo
chún lí
chún shú
chún shàn
chún xíng
chún guāng
chún rén
chún zé
chún dàn
chún gù
chún liú
chún wéi
chún huà
chún jié
chún xióng
chún zhèng
chún zhì
chún jìn
chún jiǎn
chún jǐn
chún páng
chún xī
chún yào
chún hòu
chún yì
chún bái
chún yì
chún pǔ
chún lǔ
chún dé
chún zhí
chún zhì
chún cuì
chún jìng
chún rén
chún xiàng
chún hǎo
chún bó
chún shí
chún yào
chún què
chún jiāo
chún ào
chún míng
chún zhì
chún yuè
chún qì
chún sù
chún lí
chún chún
chún mǔ
chún gōu
chún shū
chún yú
⒈ 仁厚善良。
引《后汉书·梁节王畅传》:“朕惟王至亲之属,淳淑之美,傅相不良,不能防邪,至令有司纷纷有言。”
《后汉书·崔駰传》:“窃见足下体淳淑之姿,躬高明之量,意美志厉,有上贤之风。”
1. 朴实:淳朴。淳厚。淳古。淳风(质朴敦厚的风气)。
2. 成对。
3. 古同“醇”,酒味厚、纯。
淑读音:shū淑shū(形)善;美;过去多指女人的品德好。