chún áo
chún máng
chún mǔ
chún bái
chún wéi
chún yán
chún jìng
chún xìn
chún dàn
chún guāng
chún xī
chún míng
chún nóng
chún qì
chún páng
chún zhì
chún jìn
chún pǔ
chún dé
chún liáng
chún xióng
chún xiào
chún gù
chún yú
chún liú
chún bèi
chún yuán
chún bó
chún pǔ
chún měi
chún shēn
chún huá
chún xíng
chún yào
chún lǔ
chún huī
chún yào
chún jīng
chún jiāo
chún zhèng
chún rén
chún jié
chún yì
chún hé
chún zhì
chún zhí
chún lǔ
chún yào
chún mèn
chún yī
chún zhuó
chún cuì
chún shí
chún chéng
chún hòu
chún jié
chún dàn
chún shū
chún yī
chún shàn
chún zhì
chún gǔ
chún zé
chún mào
chún huà
chún mò
chún sú
chún xiàng
chún jiǎn
chún jūn
chún gāng
chún zhì
chún shú
chún yuè
chún rén
chún zhe
chún dān
chún jǐn
chún gōu
chún zhòng
chún yì
chún jūn
chún yǎ
chún jì
chún què
chún lí
chún yuán
chún lí
chún ào
chún sù
chún hǎo
chún chún
chún dǔ
⒈ 亦作“湻熙”。淳正熙洽。
引唐李商隐《韩碑》诗:“呜呼圣皇及圣相,相与烜赫流淳熙。”
宋范仲淹《体仁足以长人赋》:“君非仁,则曷享於推戴;人非长,则寧致於淳熙?”
郑观应《盛世危言·吏治下》:“若大臣身任封疆,不能使地方日有起色、风俗日见湻熙,何以膺节鉞而无愧乎?”
淳正光明。
1. 朴实:淳朴。淳厚。淳古。淳风(质朴敦厚的风气)。
2. 成对。
3. 古同“醇”,酒味厚、纯。
熙读音:xī熙xī(形)熙熙攘攘;形容很多人来来往往;十分热闹。