chún fēng
chún jié
chún quán
chún jié
chún ài
chún zhēn
chún xī
chún gōu
chún zhēn
chún sè
chún chén
chún gāng
chún què
chún zhì
chún chún
chún jīn
chún chéng
chún xī
chún mián
chún qì
chún rán
chún máng
chún yín
chún sù
chún shǔ
chún jiǎn
chún yī
chún hú
chún shàn
chún yǎ
chún zhì
chún dé
chún pǔ
chún shí
chún lì
chún zhèng
chún liáng
chún yīn
chún hòu
chún xíng
chún jìng
chún zhì
chún páng
chún rú
chún jǐn
chún měi
chún jìng
chún mì
chún bái
chún qíng
chún gǔ
chún fú
chún mào
chún jūn
chún yīn
chún dǔ
chún yī
chún lì
chún shū
chún bèi
chún yī
chún xiào
chún huà
chún zhì
chún shù
chún lì
chún rén
chún míng
chún què
chún shú
chún yì
chún sǔn
chún rú
chún gù
chún dù
chún yáng
chún hé
chún cuì
chún gōu
chún zhǒng
⒈ 光明。多用于道德或品德。
引《诗·周颂·酌》:“於鑠王师,遵养时晦,时纯熙矣。”
马瑞辰通释:“纯熙,谓大光明也。”
《文选·王延寿<鲁灵光殿赋>》:“殷五代之纯熙,绍伊唐之炎精。”
李善注:“《尔雅》曰:纯,大也。”
明唐顺之《书王氏传家录后》:“岂其翊赞於遵晦之日者,不及乎纯熙大介之会。”