xiù méi
xiù fú
xiù nǚ
xiù shàng
xiù qi
xiù chū
xiù mài
xiù jùn
xiù qí
xiù liū
xiù měi
xiù yě
xiù jié
xiù qì
xiù yú
xiù tǐng
xiù mín
xiù cái
xiù kuàng
xiù zhì
xiù huá
xiù chǎn
xiù huì
xiù shuǎng
xiù gǔ
xiù jié
xiù è
xiù lǐng
xiù kè
xiù jùn
xiù qí
xiù shì
xiù lìng
xiù hǎo
xiù huó
xiù mài
xiù jiǎn
xiù chè
xiù máo
xiù yí
xiù léi
xiù fēng
xiù yuè
xiù bó
xiù wèi
xiù gé
xiù yè
xiù ài
xiù ruò
xiù huì
xiù jié
xiù zhú
xiù jǔ
xiù chūn
xiù cai
xiù lì
xiù jùn
xiù fà
xiù liáng
xiù zhì
xiù rén
xiù dé
xiù rùn
xiù zhěng
xiù chǎn
xiù cǎo
xiù jǐng
xiù yìng
xiù chè
xiù yán
xiù yì
xiù qí
xiù lì
xiù sè
xiù máo
xiù cuì
xiù ěr
xiù bà
xiù dà
xiù mèi
xiù lǎng
xiù yǐng
xiù mǐn
xiù bá
xiù tè
xiù yǎ
xiù yīng
guī tè
huī tè
huī tè
yīng tè
chāo tè
jiè tè
dú tè
dí tè
pǔ tè
qiào tè
sù tè
biāo tè
háo tè
kuā tè
níng tè
piān tè
xiù tè
jùn tè
xuān tè
xióng tè
jiè tè
guài tè
fěi tè
bái tè
shū tè
kàng tè
gōng tè
guǎ tè
gěng tè
fú tè
jiāo tè
yuān tè
jiǒng tè
fēi tè
xīn tè
fáng tè
kuí tè
dú tè
chóng tè
nù tè
gāng tè
dān tè
guǐ tè
jié tè
yì tè
sēn tè
hào tè
gū tè
qiào tè
zhuó tè
qí tè
bǐ tè
wǎ tè
fēng tè
⒈ 优异特出。
引南朝梁任昉《禅位梁王玺书》:“加以天表秀特, 轩状尧姿,君临之符,谅非一揆。”
宋范仲淹《段君墓表》:“君风神秀特,人皆望而钦之。”
明张三光《蒋石原先生传》:“江南挟才秀特,数千言立就。”
清戴名世《郭生诗序》:“又怪其峰峦峻拔而鲜有秀特之士闻于世焉,何也?”
秀xiù(动)植物抽穗开花(多指庄稼):~穗|六月六;春谷~。秀xiù(1)(形)清秀:眉清目~。(2)(形)聪明;灵巧:内~|心~。(3)(形)特别优异:优~。(4)(名)特别优异的人才:新~|后起之~。
特读音:tè特tè(1)(副)特殊;超出一般:~等|~效。(2)(副)特地:~意|~邀。(3)(名)指特务:敌~|防~。(4)(副)〈书〉只;但:不~此地也。