lǔ sī
lǔ bèn
lǔ shì
lǔ jiǔ
lǔ zhí
lǔ jí
lǔ mǎng
lǔ guǎn
lǔ cài
lǔ bì
lǔ piáo
lǔ yán
lǔ dùn
lǔ gàng
lǔ yú
lǔ xué
lǔ xuē
lǔ ruò
lǔ bān
lǔ dào
lǔ zhì
lǔ fū
lǔ bàng
lǔ cè
lǔ nán
lǔ hāng
lǔ sāng
lǔ yáng
lǔ rú
lǔ dùn
lǔ jī
lǔ zhī
lǔ gē
lǔ dá
lǔ zhì
lǔ jīng
lǔ diàn
lǔ xùn
lǔ shǐ
lǔ sǒu
lǔ gǎo
lǔ wèi
lǔ nè
lǔ sòng
lǔ zhī
lǔ zhé
lǔ rì
lǔ bān
lǔ zhuó
lǔ qín
lǔ rén
lǔ shī
lǔ hú
lǔ shèng
lǔ sù
lǔ lián
lǔ zhuō
jīng mǎng
dòu mǎng
zhēn mǎng
shǔ mǎng
guàn mǎng
yù mǎng
shì mǎng
hú mǎng
cóng mǎng
xū mǎng
shuāi mǎng
hào mǎng
miǎo mǎng
tǎng mǎng
fú mǎng
shēn mǎng
kuàng mǎng
cài mǎng
sù mǎng
gěng mǎng
hāo mǎng
yān mǎng
dǎng mǎng
cāng mǎng
xióng mǎng
shā mǎng
píng mǎng
cū mǎng
gāo mǎng
wén mǎng
xīn mǎng
cháng mǎng
huì mǎng
cǎo mǎng
shí mǎng
ā mǎng
miǎo mǎng
yǎng mǎng
lín mǎng
zhuāng mǎng
yě mǎng
yāng mǎng
lǔ mǎng
wěn mǎng
cū mǎng
lǔ mǎng
qiú mǎng
tǎng mǎng
làng mǎng
zào mǎng
zhēn mǎng
鲁莽lǔmǎng
(1) 言行不仔细考虑,轻率从事
例鲁莽从事英hot-headed;rough; rude and rash;rash⒈ 轻率,莽撞。参见“卤莽”。
引清和邦额《夜谭随录·冯勰》:“彼时亦太鲁莽,竟不立券。”
艾芜《我的青年时代》二三:“而他自己的确也是个富有涵养的青年,不善于鲁莽从事。”
周而复《上海的早晨》第一部十八:“他感到自己有点性急,接触汤阿英这样的人要瞻前顾后,想的周到,做的自然,不能有丝毫的鲁莽,更不能性急,要慢慢进行。”
粗心、冒失。《文明小史.第二六回》:「官府捉人的事太鲁莽了,不曾合外国人商通。」也作「卤莽」。
鲁lǔ(1)(形)迟钝;笨:愚~|~钝。(2)(形)莽撞;粗野:粗~|~莽。鲁lǔ(1)周朝国名;在山东曲阜一带。(2)山东的别称。(3)(Lǔ)姓。
莽读音:mǎng莽mǎng(1)(名)密生的草:丛~|草~。(2)(形)〈书〉大。(3)(Mǎng)姓。莽mǎng(形)鲁莽:~撞。