hé biàn
hóng biàn
sòng biàn
yán biàn
shēng biàn
jī biàn
shì biàn
wén biàn
zé biàn
jiǎo biàn
gāi biàn
fú biàn
zhèng biàn
shé biàn
shé biàn
fú biàn
zhì biàn
dòu biàn
dá biàn
xiǎo biàn
nìng biàn
chá biàn
zhì biàn
chí biàn
fēn biàn
tiáo biàn
dǐ biàn
xié biàn
hóng biàn
míng biàn
qī biàn
cí biàn
chí biàn
kǒu biàn
bǐ biàn
xiè biàn
fú biàn
jùn biàn
xīn biàn
shēn biàn
xī biàn
xióng biàn
chěng biàn
jiǎng biàn
le biàn
chén biàn
jiě biàn
hé biàn
wěi biàn
kuā biàn
guǐ biàn
qīng biàn
sī biàn
zhǎn biàn
tán biàn
miào biàn
zī biàn
yīng biàn
fēng biàn
lùn biàn
zhī biàn
sù biàn
qiǎng biàn
guǐ biàn
shí biàn
jīng biàn
hǎo biàn
jǐng biàn
pōu biàn
cōng biàn
jié biàn
dà biàn
jī biàn
zhēng biàn
chàng biàn
qǔ biàn
zhí biàn
chóu biàn
mǐn biàn
chěng biàn
mí biàn
yì biàn
shàn biàn
wēi biàn
cái biàn
zhì biàn
huá biàn
míng biàn
jià biàn
bó biàn
zhē biàn
jiǎo biàn
qiǎo biàn
hù biàn
cí biàn
yù biàn
hóng biàn
gāng biàn
zhì biàn
zōu biàn
tōng biàn
quán biàn
kàng biàn
wú biàn
tíng biàn
yuē biàn
xiōng biàn
bā biàn
fēi biàn
cái biàn
guī biàn
dìng biàn
zhì biàn
1.檢驗﹑查核:“檢覈”﹑“覈對”。《文選•張衡•東京賦》:“其以溫故知新,研覈是非。”南朝梁•劉勰•《文心雕龍•辨騷》:“將覈其論,必徵言焉。”
2.詳實﹑嚴謹。《後漢書•卷四十•班彪傳下》:“遷文直而事覈,固文贍而事詳。”《北史•卷七十二•李德林傳》:“善屬文,詞覈而理暢。”
3.深刻。《後漢書•卷六十八•許劭傳》:“初,劭與靖俱有高名,好共覈論鄉黨人物。”
4.米麥舂餘的粗屑。《漢書•卷四十•陳平傳》:“其嫂疾平之不親家生產,曰:『亦食糠覈耳。』”宋•范成大《四時田園雜興詩六十首之四十五》:“不惜兩鍾輸一斛,尚贏糠覈飽兒郎。”
辩读音:biàn辩biàn(动)辩解;争论:分~|争~|~论。