xíng míng
xíng biàn
xíng wàng
xíng gàn
xíng yú
xíng suàn
xíng tú
xíng xiāng
xíng pò
xíng zhèng
xíng jǐng
xíng qì
xíng shì
xíng mó
xíng jiě
xíng jì
xíng jiàn
xíng xiàng
xíng yǐng
xíng shēng
xíng shàng
xíng biǎo
xíng yǒu
xíng biàn
xíng xìng
xíng tài
xíng shén
xíng cáng
xíng yì
xíng lèi
xíng yí
xíng xiāo
xíng tǐ
xíng jì
xíng mào
xíng bīng
xíng cán
xíng yì
xíng fǎ
xíng sè
xíng biàn
xíng fāng
xíng hòu
xíng jiā
xíng wù
xíng zé
xíng mìng
xíng shí
xíng hái
xíng liè
xíng chéng
xíng zhì
xíng xīn
xíng shēng
xíng qū
xíng sì
xíng róng
xíng tǐ
xíng zhuàng
xíng xiǎng
xíng qì
xíng yāo
xíng zhí
xíng xiàng
xíng huì
xíng shì
xíng fèi
xíng kuàng
xíng yán
xíng jú
rǒng huì
zhuó huì
cháng huì
sào huì
yīn huì
shǔ huì
hùn huì
dà huì
qì huì
chén huì
qún huì
hén huì
qián huì
bǐ huì
jiān huì
zǐ huì
cán huì
yín huì
sān huì
yú huì
gòu huì
yún huì
héng huì
ào huì
yí huì
bǐ huì
rú huì
zāng huì
hùn huì
kē huì
wú huì
zhā huì
chǎn huì
àn huì
yōu huì
wū huì
jiàn huì
dí huì
cān huì
yǐn huì
zāng huì
diàn huì
fǔ huì
bì huì
chóng huì
xié huì
zá huì
fú huì
fén huì
jiě huì
dāo huì
jí huì
àn huì
tān huì
è huì
diǎn huì
fēn huì
cǎo huì
cóng huì
fán huì
fù huì
bū huì
xiá huì
pì huì
wū huì
chǒu huì
wú huì
huāng huì
chù huì
xìn huì
xiǔ huì
xīng huì
xiāo huì
zhēn huì
hūn huì
wāng huì
zī huì
lián huì
xíng huì
shǐ huì
shān huì
yì huì
wěng huì
cū huì
fán huì
fèn huì
nì huì
wū huì
gěng huì
cū huì
yàn huì
líng huì
chén huì
āi huì
rǒng huì
xiǎn huì
xiōng huì
⒈ 形态鄙俗、丑陋。多作谦词。
引南朝宋刘义庆《世说新语·容止》:“驃骑王武子,是卫玠之舅,儁爽有风姿,见玠輒嘆曰:‘珠玉在侧,觉我形秽。’”
唐白居易《虾蟆》诗:“形秽肌肉腥,出没於泥沙。”
例如:自惭形秽。
形貌鄙俗。为自谦之词,有自愧不如之意。
形xíng(1)(名)形状:方~|图~|地~。(2)(名)形体;实体:有~|~影不离。(3)(动)显露;表现:喜~于色|~诸笔墨。(4)(动)对照:相~见绌|相~之下。
秽读音:huì秽huì(1)(形)肮脏:~迹|污~。(2)(形)丑恶:~行|淫~。