xíng suàn
xíng hòu
xíng fǎ
xíng tú
xíng tǐ
xíng jì
xíng jiā
xíng shén
xíng mó
xíng xiàng
xíng xìng
xíng yí
xíng shí
xíng fèi
xíng biàn
xíng xiāng
xíng liè
xíng kuàng
xíng hái
xíng qì
xíng shì
xíng qì
xíng yì
xíng jú
xíng tǐ
xíng gàn
xíng cán
xíng xiāo
xíng shàng
xíng míng
xíng biàn
xíng cáng
xíng pò
xíng róng
xíng zhèng
xíng jǐng
xíng mào
xíng zhì
xíng yú
xíng xiàng
xíng tài
xíng jiě
xíng xiǎng
xíng shì
xíng shēng
xíng mìng
xíng shēng
xíng zhí
xíng xīn
xíng yǒu
xíng chéng
xíng sì
xíng yāo
xíng bīng
xíng wù
xíng yì
xíng wàng
xíng fāng
xíng biàn
xíng zé
xíng zhuàng
xíng sè
xíng huì
xíng yán
xíng jiàn
xíng jì
xíng biǎo
xíng yǐng
xíng lèi
xíng qū
lǐng zhuàng
pǔ zhuàng
yán zhuàng
cǎn zhuàng
chā zhuàng
xíng zhuàng
āo zhuàng
shū zhuàng
gōng zhuàng
píng zhuàng
wǎng zhuàng
jì zhuàng
pǐn zhuàng
bù zhuàng
yán zhuàng
shàn zhuàng
huì zhuàng
dié zhuàng
fǎn zhuàng
jiǎng zhuàng
xíng zhuàng
mó zhuàng
hé zhuàng
lìng zhuàng
shī zhuàng
jǔ zhuàng
zuò zhuàng
yīn zhuàng
miáo zhuàng
jiān zhuàng
tū zhuàng
wèn zhuàng
bào zhuàng
zòu zhuàng
gé zhuàng
qiē zhuàng
zuì zhuàng
zé zhuàng
nì zhuàng
yán zhuàng
zhàn zhuàng
tiáo zhuàng
jìn zhuàng
lì zhuàng
guǐ zhuàng
xiàn zhuàng
qíng zhuàng
wàn zhuàng
yì zhuàng
pàn zhuàng
zì zhuàng
cí zhuàng
chén zhuàng
xiāng zhuàng
jǐn zhuàng
duǎn zhuàng
shú zhuàng
huì zhuàng
huǎng zhuàng
jiàn zhuàng
jí zhuàng
qǐng zhuàng
xùn zhuàng
yìn zhuàng
wú zhuàng
bìng zhuàng
jìn zhuàng
shì zhuàng
nián zhuàng
tài zhuàng
guǎ zhuàng
fú zhuàng
míng zhuàng
gài zhuàng
gǔ zhuàng
bǎo zhuàng
jié zhuàng
wén zhuàng
zhì zhuàng
duì zhuàng
sù zhuàng
lěi zhuàng
tǐ zhuàng
shòu zhuàng
kuǎn zhuàng
cí zhuàng
jiǎng zhuàng
wù zhuàng
héng zhuàng
jiǒng zhuàng
guò zhuàng
chǒu zhuàng
gào zhuàng
hēi zhuàng
yì zhuàng
yí zhuàng
fù zhuàng
yán zhuàng
è zhuàng
chéng zhuàng
mào zhuàng
xià zhuàng
jūn zhuàng
móu zhuàng
fáng zhuàng
gòng zhuàng
[.好工具]形状xíngzhuàng
(1) 特定事物或物质的一种存在或表现形式
英form;appearance;shape⒈ 形相;外貌。
引《荀子·非相》:“梁有唐举,相人之形状颜色而知其吉凶妖祥。”
《史记·刺客列传》:“居顷之, 豫让又漆身为厉,吞炭为哑,使形状不可知,行乞於市。”
北齐颜之推《颜氏家训·勉学》:“昔吾尝共人谈书,言及王莽形状,有一俊士,自许史学,名价甚高,乃云:‘ 王莽非直鴟目虎吻,亦紫色蛙声。’”
洪深《电影戏剧表演术》第四章一:“不但两肩扛起,形状难看,而这里肌筋的过度工作,会得施展压力至喉头各器官,妨碍了空气的自由通过。”
⒉ 指物体或图形的形态、状貌。
引《文子·自然》:“《老子》曰:‘朴至大者无形状,道至大者无度量。’”
唐柳宗元《与吕恭论墓中石画书》:“又文章之形状,古今特异。”
金元好问《续夷坚志·吕氏所记古印章》:“临淄农郑氏耕地,得方寸铜印,钮作九猿猴,细小如豆,諦视之,形状俱备。”
李準《人比山更高》:“两边都是高山,山嘴象个小瓶口,中间象个葫芦形状,因此就叫个‘葫芦峪’。”
⒊ 指实绩。
引汉赵晔《吴越春秋·越王无馀外传》:“﹝舜﹞巡狩观鯀之治水,无有形状,乃殛鯀於羽山。”
⒋ 情况;情形。
引《东观汉记·马严传》:“建初中病,遣功曹史李龚奉章诣闕,帝亲召见龚问疾病形状。”
《初刻拍案惊奇》卷十七:“府尹见这般形状,心下愈加狐疑。”
梁启超《中国学术思想变迁之大势》第二章:“后人不知人羣初进时之形状,诧其友离诞妄,因以疑左氏之伪托。”
⒌ 描摹;形容比拟。
引唐李复言《续玄怪录·裴谌》:“烟翠葱蘢,景色妍媚,不可形状。”
明李贽《解经文》:“其为昏扰扰相,殆不容以言语形状之矣。”
章炳麟《文学说例》:“深者所以度水,远者所以记里,宽宏者所以形状空中之器,莫非有形者也,而精神现象,以此为表。”
外貌、模样。
形xíng(1)(名)形状:方~|图~|地~。(2)(名)形体;实体:有~|~影不离。(3)(动)显露;表现:喜~于色|~诸笔墨。(4)(动)对照:相~见绌|相~之下。
状读音:zhuàng状zhuàng(1)(动)形态:~态|奇形怪~。(2)(名)情况:~况|病~。(3)(动)陈述或描摹:~语|~其事。(4)(名)陈述事件或记载事迹的文字:~纸|~子|行~。(5)(名)褒奖、委任等文件:奖~|委任~。