kuí guǐ
kuí sháo
kuí yàn
kuí rén
kuí qǔ
kuí wú
kuí lǐng
kuí é
kuí huī
kuí jié
kuí zhuàng
kuí míng
kuí qí
kuí dòu
kuí àn
kuí dǎng
kuí jiǎ
kuí zhòng
kuí gāng
kuí ài
kuí héng
kuí nì
kuí gāng
kuí jié
kuí xīng
kuí lù
kuí chán
kuí wàng
kuí jùn
kuí tóu
kuí kuàng
kuí sù
kuí jiě
kuí xióng
kuí qú
kuí dù
kuí lǜ
kuí shí
kuí féi
kuí shuò
kuí jī
kuí tái
kuí shū
kuí jiàn
kuí bó
kuí gé
kuí gāng
kuí duī
kuí shǒu
kuí héng
kuí fǔ
kuí néng
kuí lěi
kuí hóng
kuí kuài
kuí zhǔ
kuí tè
kuí lěi
kuí kuài
kuí shuài
kuí xiǎn
kuí jué
kuí yuán
kuí shì
kuí zhuó
kuí xiù
kuí yì
kuí xuǎn
kuí fēng
kuí qiú
kuí cuī
kuí gé
kuí lěi
kuí lèi
kuí léi
kuí líng
kuí gāng
kuí qí
kuí yán
kuí cháng
kuí wěi
kuí yì
kuí kàng
kuí wu
kuí pǐn
kuí rú
kuí wù
kuí áng
kuí xiá
kuí lěi
kuí rán
kuí bǐng
kuí jiàn
kuí guī
壮伟貌。
指大学者。
壮伟貌。
唐韩愈《河南令张君墓志铭》:“君方质有气,形貌魁硕。”《明史·江彬传》:“ 彬狡黠强很,貌魁硕有力,善骑射。” 清俞樾《茶香室丛钞·善神》:“遂见西廊下有一神,张目呀口,体状魁硕,长二丈。”
指大学者。
清龚自珍《资政大夫礼部侍郎武进庄公神道碑铭》:“辨古籍真伪,为术浅且近者也;且天下学僮尽明之矣,魁硕当弗復言。”
魁kuí(1)(形)为首的;居第一位的:罪~|夺~|花~。(2)(形)(身体)高大:~梧。(3)(名)魁星;北斗七星中形成斗形的四颗星。
硕读音:shuò[ shuò ]1. 〔硕士〕学位名,高于“学士”。
2. 大:硕老。硕材。硕学(博学,亦指博学的人)。硕壮。硕果累累(喻巨大的成绩)。硕大无朋(形容无比的大)。