kuí lǜ
kuí yàn
kuí shuài
kuí lěi
kuí fǔ
kuí shì
kuí míng
kuí guī
kuí líng
kuí jùn
kuí shǒu
kuí zhǔ
kuí lèi
kuí héng
kuí zhuó
kuí cháng
kuí wu
kuí gé
kuí wú
kuí shuò
kuí tè
kuí lěi
kuí cuī
kuí kuài
kuí rán
kuí bó
kuí yì
kuí xiù
kuí néng
kuí duī
kuí qǔ
kuí gāng
kuí xiǎn
kuí qí
kuí jī
kuí léi
kuí àn
kuí rú
kuí kuàng
kuí jié
kuí shū
kuí hóng
kuí qú
kuí kàng
kuí gāng
kuí xuǎn
kuí sù
kuí yuán
kuí tái
kuí jiě
kuí kuài
kuí féi
kuí lù
kuí zhòng
kuí pǐn
kuí xióng
kuí zhuàng
kuí jiàn
kuí wěi
kuí qí
kuí dù
kuí lěi
kuí lǐng
kuí jiàn
kuí jué
kuí wù
kuí dǎng
kuí shí
kuí chán
kuí lěi
kuí yì
kuí bǐng
kuí gé
kuí rén
kuí jiǎ
kuí huī
kuí xīng
kuí wàng
kuí guǐ
kuí héng
kuí jié
kuí gāng
kuí yán
kuí tóu
kuí áng
kuí nì
kuí é
kuí dòu
kuí sháo
kuí xiá
kuí fēng
kuí ài
kuí qiú
kuí gāng
⒈ 指斗魁与天罡二星。参见“魁冈”。
引汉焦赣《易林·睽之渐》:“魁罡所当,初为败殃。”
马总《意林》卷五引三国吴杨泉《物理论》:“岂有太一之君,坐於庶人之座,魁罡之神,存乎匹妇之室。”
元邓玉宾《端正好》套曲:“天一和太一,分七政布魁罡。”
魁kuí(1)(形)为首的;居第一位的:罪~|夺~|花~。(2)(形)(身体)高大:~梧。(3)(名)魁星;北斗七星中形成斗形的四颗星。
罡读音:gāng罡gāng〔罡风〕(名)道家称天空极高处的风。