yōng fǔ
yōng miù
yōng lín
yōng shū
yōng guān
yōng zhòng
yōng mín
yōng bǎo
yōng wǔ
yōng zhī
yōng lì
yōng yú
yōng ruò
yōng tà
yōng cái
yōng pú
yōng yī
yōng jiǎo
yōng cì
yōng huí
yōng rú
yōng jù
yōng lǔ
yōng àn
yōng jìn
yōng fá
yōng mò
yōng yīn
yōng qiè
yōng báo
yōng dé
yōng juàn
yōng kě
yōng jūn
yōng bì
yōng bǐ
yōng gé
yōng lù
yōng dùn
yōng chéng
yōng jiàn
yōng dài
yōng miǎo
yōng kè
yōng hé
yōng cái
yōng rén
yōng lòu
yōng qú
yōng shì
yōng nú
yōng fán
yōng xūn
yōng nuò
yōng héng
yōng jù
yōng qíng
yōng zuò
yōng cháng
yōng lìn
yōng shǔ
yōng gōng
yōng sú
yōng qiǎn
yōng yōng
yōng wěi
yōng qì
yōng nú
yōng tà
yōng wéi
yōng wàng
yōng nuò
yōng mín
bó cái
jù cái
dòng cái
cūn cái
yí cái
fāng cái
huà cái
dá cái
měi cái
quán cái
shòu cái
liàng cái
jùn cái
yào cái
yōng cái
jiǔ cái
shēng cái
xià cái
dí cái
hóng cái
guān cai
mò cái
mào cái
qiāng cái
sān cái
jīng cái
cháng cái
chěng cái
lì cái
shū cái
gāng cái
shī cái
liáng cái
chǔn cái
xióng cái
piān cái
xián cái
pǐ cái
lì cái
huà cái
qǔ cái
hóng cái
chéng cái
tiān cái
wà cái
xiù cái
sàn cái
wǔ cái
quán cái
shuò cái
cháng cái
shí cái
jiàn cái
gāo cái
sù cái
zhōng cái
yán cái
xiàn cái
jiàng cái
zéi cái
yě cái
kè cái
yì cái
wēi cái
nú cái
jiào cái
yì cái
guǎn cái
lùn cái
yì cái
huái cái
chǔ cái
bào cái
shā cái
zhòng cái
jì cái
fēi cái
jiǎn cái
zī cái
chè cái
bǎn cái
cū cái
jiǎo cái
chū cái
fù cái
fǔ cái
qiào cái
gāng cái
bēi cái
fēi cái
bù cái
yǎ cái
shēn cái
tí cái
jiǎn cái
chì cái
dà cái
shí cái
jūn cái
guī cái
xiǎo cái
xiǔ cái
nèi cái
zhì cái
jùn cái
yìn cái
jùn cái
jùn cái
mìng cái
jiàn cái
xīn cái
qiáo cái
chéng cái
qì cái
huà cái
chū cái
jī cái
fán cái
qiáo cái
mù cái
tōng cái
gǒu cái
qū cái
qīng cái
lún cái
liǎn cái
zǐ cái
jiān cái
jū cái
duō cái
guān cái
xiǎo cái
shān cái
wǔ cái
mǎ cái
qì cái
jí cái
xíng cái
móu cái
chǔ cái
chēng cái
sú cái
shòu cái
tuì cái
bié cái
wéi cái
rén cái
fāng cái
nú cái
huò cái
lín cái
jiā cái
yàn cái
qín cái
miào cái
bǐ cái
xiàn cái
míng cái
jǐn cái
gàn cái
bā cái
liàn cái
liù cái
xuǎn cái
qǐ cái
zhēn cái
qīn cái
biān cái
lìng cái
⒈ 亦作“庸才”。才能平庸、低下的人。
引《汉书·薛宣传》:“任重职大,非庸材所能堪。”
《三国演义》第九五回:“﹝马謖﹞徒有虚名,乃庸才耳。”
《老残游记》第六回:“像我们这些庸材,只好混混罢了。”
鲁迅《书信集·致许寿裳》:“文章不痛不痒,真庸才也。”
低劣无用的木材。比喻才干平庸的人。《三国演义.第三六回》:「某樗栎庸材,何敢当此重誉。」《老残游记.第六回》:「像我们这些庸材,只好混混罢了。」也作「庸才」。
庸yōng(1)(形)平凡;不高明:~才|~医|~凡|附~|昏~|平~。(2)(形)(动)用(用于否定式):无~细述|无~讳言|无~赘述。(3)(形)(助)疑问词;表示反问;岂:~有济乎|~可弃乎?
材读音:cái材cái(1)(名)木料;泛指材料:木~|钢~|就地取~。(2)(名)棺材。(3)(名)资料:素~|题~。(4)(名)有才能的人:人~。