yōng tà
yōng jù
yōng qiǎn
yōng jūn
yōng báo
yōng pú
yōng gōng
yōng cái
yōng chéng
yōng jiàn
yōng lìn
yōng qíng
yōng zuò
yōng nuò
yōng shì
yōng miǎo
yōng sú
yōng juàn
yōng huí
yōng guān
yōng shū
yōng dài
yōng nuò
yōng ruò
yōng mín
yōng àn
yōng yú
yōng fǔ
yōng cái
yōng gé
yōng mín
yōng cì
yōng lín
yōng bǎo
yōng yī
yōng qì
yōng lòu
yōng zhòng
yōng miù
yōng lù
yōng zhī
yōng wǔ
yōng lǔ
yōng bǐ
yōng tà
yōng kě
yōng qú
yōng wàng
yōng fán
yōng yōng
yōng shǔ
yōng nú
yōng wéi
yōng dé
yōng lì
yōng fá
yōng dùn
yōng hé
yōng yīn
yōng mò
yōng wěi
yōng rú
yōng cháng
yōng héng
yōng bì
yōng qiè
yōng nú
yōng jiǎo
yōng kè
yōng jù
yōng jìn
yōng rén
yōng xūn
⒈ 犹庸下,庸劣。
引清徐鼒《小腆纪传·文苑传·李世熊》:“为士者习见故所等夷,猥琐庸闒,胸不能知古今成败,口不能道当世利弊。”
庸yōng(1)(形)平凡;不高明:~才|~医|~凡|附~|昏~|平~。(2)(形)(动)用(用于否定式):无~细述|无~讳言|无~赘述。(3)(形)(助)疑问词;表示反问;岂:~有济乎|~可弃乎?
阘读音:tà阘tà(形)茸;低劣。