shēng fēng
shēng lóng
shēng zhí
shēng tài
shēng huá
shēng fā
shēng guān
shēng kè
shēng zhì
shēng huà
shēng táng
shēng guān
shēng gē
shēng xiān
shēng hé
shēng liàn
shēng xuán
shēng xiá
shēng pān
shēng píng
shēng chāo
shēng jí
shēng jí
shēng chǔ
shēng bá
shēng tiào
shēng shuǐ
shēng xíng
shēng téng
shēng yú
shēng tiān
shēng lì
shēng fú
shēng gāo
shēng tài
shēng bǔ
shēng liè
shēng qí
shēng hú
shēng zhǎng
shēng shāng
shēng gé
shēng héng
shēng cā
shēng chú
shēng jiàng
shēng jī
shēng diào
shēng míng
shēng dì
shēng wēn
shēng gōng
shēng hào
shēng yòu
shēng shǎng
shēng chù
shēng guò
shēng míng
shēng jìn
shēng róng
shēng xī
shēng bān
shēng chén
shēng mì
shēng zhù
shēng qǐ
shēng dǒu
shēng cháng
shēng miè
shēng sháo
shēng yáng
shēng chē
shēng huǒ
shēng méi
shēng lì
shēng yìn
shēng chù
shēng xù
shēng jiǎ
shēng chà
shēng zào
shēng ōu
shēng gǒng
shēng shǒu
shēng xiǎn
shēng qiān
shēng diàn
shēng yīn
shēng xué
shēng xiá
shēng cháo
shēng kōng
shēng liáo
liù tiān
jīn tiān
tuō tiān
chǔ tiān
tóng tiān
guāng tiān
mái tiān
kōng tiān
liáo tiān
yàn tiān
shuō tiān
mù tiān
zhū tiān
kān tiān
guō tiān
jǐng tiān
guān tiān
tuí tiān
pèi tiān
xuān tiān
jú tiān
quán tiān
guò tiān
yù tiān
wǔ tiān
zhěng tiān
huí tiān
lè tiān
xíng tiān
zǎn tiān
sè tiān
tán tiān
qióng tiān
bì tiān
liáng tiān
mián tiān
yù tiān
jiàn tiān
fó tiān
chán tiān
xiǎo tiān
yuǎn tiān
dōng tiān
hé tiān
zhū tiān
hào tiān
gài tiān
gāi tiān
shùn tiān
jiān tiān
wèng tiān
hēi tiān
wèn tiān
fèi tiān
xíng tiān
zhōng tiān
chóng tiān
xū tiān
guàn tiān
jìng tiān
dùn tiān
pǔ tiān
chūn tiān
jì tiān
tóu tiān
xiàng tiān
mán tiān
wéi tiān
bù tiān
diàn tiān
zhuǎn tiān
bīn tiān
pǔ tiān
yǐ tiān
qíng tiān
fù tiān
háng tiān
liǎng tiān
jìng tiān
jiē tiān
sì tiān
fāng tiān
xǔ tiān
xiào tiān
qiàn tiān
cháo tiān
liáo tiān
zhēn tiān
zhù tiān
mǎ tiān
xiáng tiān
hào tiān
qì tiān
xiān tiān
suì tiān
gě tiān
yè tiān
luó tiān
jiǎ tiān
ào tiān
fèng tiān
xiǎo tiān
zào tiān
jīng tiān
jiè tiān
bù tiān
fàn tiān
cóng tiān
cān tiān
xuān tiān
gǎi tiān
wú tiān
zhú tiān
huán tiān
mó tiān
huāng tiān
jīn tiān
lì tiān
jià tiān
jìng tiān
tóu tiān
cì tiān
fū tiān
qīng tiān
shuāng tiān
hè tiān
gàn tiān
mǐn tiān
yīn tiān
méi tiān
nán tiān
mín tiān
shāo tiān
bì tiān
hào tiān
biàn tiān
pō tiān
shén tiān
wǎng tiān
qīn tiān
chóng tiān
mó tiān
lǎo tiān
méi tiān
gé tiān
mài tiān
xiān tiān
mí tiān
yí tiān
chuí tiān
hán tiān
jūn tiān
jú tiān
fēi tiān
xuán tiān
yáo tiān
chè tiān
yù tiān
fān tiān
áo tiān
xī tiān
wǔ tiān
lián tiān
cāng tiān
jiǎo tiān
pū tiān
hōng tiān
huáng tiān
tǐ tiān
jīn tiān
wài tiān
mù tiān
dà tiān
qián tiān
yǎng tiān
bǔ tiān
shēng tiān
hún tiān
yì tiān
gù tiān
pāi tiān
dé tiān
gòu tiān
nián tiān
zhōng tiān
dì tiān
yán tiān
èr tiān
shuǐ tiān
mín tiān
bī tiān
xiè tiān
péng tiān
dàng tiān
yáo tiān
kuáng tiān
liáng tiān
màn tiān
qíng tiān
héng tiān
mén tiān
jí tiān
nì tiān
jiàng tiān
cháng tiān
mí tiān
chán tiān
qīng tiān
jīng tiān
rén tiān
míng tiān
lǜ tiān
jī tiān
xià tiān
huí tiān
wā tiān
qí tiān
měi tiān
cè tiān
zhú tiān
liáo tiān
rè tiān
dài tiān
tán tiān
gāo tiān
xìng tiān
kāi tiān
fù tiān
shí tiān
xūn tiān
shè tiān
jì tiān
huáng tiān
huǒ tiān
lěng tiān
rì tiān
guī tiān
yù tiān
liáo tiān
dào tiān
mǎn tiān
hào tiān
bàn tiān
bīng tiān
fǎn tiān
chān tiān
xūn tiān
zhāng tiān
jìng tiān
chéng tiān
jiān tiān
qíng tiān
hū tiān
cān tiān
hú tiān
hòu tiān
kòu tiān
zhàn tiān
fǎ tiān
hào tiān
fú tiān
jiǔ tiān
xīn tiān
chéng tiān
chōng tiān
fú tiān
jìn tiān
hú tiān
gēng tiān
lù tiān
zhē tiān
yún tiān
dá tiān
yáo tiān
hòu tiān
jì tiān
chá tiān
gé tiān
dān tiān
hào tiān
zé tiān
tāo tiān
jiāo tiān
tōng tiān
guī tiān
gèn tiān
zuó tiān
bì tiān
lòu tiān
lóng tiān
liú tiān
rèn tiān
fēi tiān
qiū tiān
yōu tiān
hǎo tiān
yìng tiān
dēng tiān
tǒng tiān
dǐng tiān
升天shēngtiān
(1) 上升到天界;迷信指死亡
hAo86.例一人得道,鸡犬升天英rapture;go up to heaven⒈ 上升于天界。
引《后汉书·虞延传》:“延初生,其上有物若一匹练,遂上昇天,占者以为吉。”
唐顾况《悲歌》:“我欲昇天隔霄汉,我欲渡水水无桥。”
清洪昇《长生殿·补恨》:“唐帝痛念不衰,特令通幽昇天入地,各处寻覔芳魂。”
⒉ 道教谓修道仙去。
引晋葛洪《神仙传·白石先生》:“白石先生者, 中黄丈人弟子也。至彭祖时,已二千岁餘矣。不肯修昇天之道,但取不死而已。”
唐康骈《剧谈录·道流相夏侯谯公》:“儻能摆脱嚣俗,相随学道,即三十年内白日昇天。”
明叶宪祖《鸾鎞记·秉操》:“试看佳人纔入道,还亏老子早昇天。”
⒊ 称人死去的婉辞。
引唐刘禹锡《德宗神武孝文皇帝挽歌》之一:“运偶昇天日,哀深率土人。”
《儿女英雄传》第二一回:“倒是老太太昇天,我们该早来效点儿劳,只因得信迟了,故此今日才赶来。”
1. 上升于天界。 汉王充《论衡·龙虚》:“世称黄帝骑龙升天,此言盖虚。”
三国魏曹植《当墙欲高行》:“龙欲升天须浮云,人之仕进待中人。”
北魏郦道元《水经注·河水一》:“群仙不欲升天者,皆往来也。”
柳青《狠透铁》:“学礼他妈七十高寿,吃斋念佛,只图死后升天成神。”
⒋ 旧时称人死亡。
引唐李约《过华清宫》诗:“玉輦升天人已尽,故宫犹有树长生。”
清采蘅子《虫鸣漫录》卷二:“抚军骇问,半跪者啟曰:‘某大人升天矣’。”
巴金《雷》:“别人告诉她,死就是升天,她是到天上去了。”
⒌ 南宋时福建罗源等地的一种丧葬习俗。死者火化后,将其骨灰凌风扬向天空,谓之“升天”。 宋叶适《林正仲墓志铭》:“正仲名颐叔 …… 罗源主簿。丧死者焚尸,糜其骨,众薰合和,凌风飘颺,命曰升天,以尤细为孝。
引正仲雕文禁止,治塚甓藏之,始变其俗。”
上升至天界。
升shēng(1)(动)由低往高移动:上~。(2)(动)(等级)提高:~级。(量)(3)(动)容量单位。十合(ɡě)等于一升;十升等于一斗。现用市升;一市升合公制一升;即1000毫升。(4)(动)量粮食的器具;容量为斗的十分之一。
天读音:tiān天tiān(1)(名)头顶。(2)(名)天空:~边。(3)(名)顶部的;凌空架设的:~窗。(4)(名)一昼夜二十四小时的时间;有时专指白天:今~。(5)(名)一天的某一段时间:天不早啦。(6)(名)季节:春~|三伏~。(7)(名)天气:阴~。(8)(名)天然的;天生的:~资|~才。(9)(名)自然界:~灾。迷信的人指自然界的主宰者;造物者:~意。迷信的人指神佛仙人所住的地方:~堂|归~。