得天


得天的组词


得手

dé shǒu

得无

dé wú

得君

de jūn

得行

de xíng

得亡

de wáng

得儁

de jùn

得卜

de bǔ

得宜

dé yí

得第

de dì

得体

dé tǐ

得也

de yě

得佛

de fó

得脸

dé liǎn

得眼

de yǎn

得非

dé fēi

得彩

de cǎi

得便

dé biàn

得气

de qì

得辠

de zuì

得了

dé le

得标

dé biāo

得不

dé bù

得巧

de qiǎo

得要

de yào

得算

de suàn

得心

dé xīn

得济

dé jì

得先

dé xiān

得令

de lìng

得对

de duì

得中

dé zhōng

得人

dé rén

得救

dé jiù

得着

de zháo

得士

de shì

得当

dé dàng

得亏

děi kuī

得丧

de sàng

得民

de mín

得戚

dé qī

得筹

de chóu

得使

de shǐ

得天

dé tiān

得时

dé shí

得逞

dé chěng

得幸

de xìng

得赢

de yíng

得果

de guǒ

得鹿

de lù

得男

de nán

得度

de dù

得得

de de

得岁

de suì

得以

dé yǐ

得朋

de péng

得二

dé èr

得正

de zhèng

得能

de néng

得托

de tuō

得靠

de kào

得全

de quán

得宠

dé chǒng

得实

de shí

得失

dé shī

得劲

dé jìn

得力

dé lì

得代

de dài

得死

dé sǐ

得势

dé shì

得来

dé lái

得五

dé wǔ

得计

dé jì

得兼

dé jiān

得命

de mìng

得寿

de shòu

得衷

de zhōng

得勝

dé shèng

得已

dé yǐ

得神

de shén

得路

de lù

得言

de yán

得法

dé fǎ

得凤

dé fèng

得过

dé guò

得到

dé dào

得罪

dé zuì

得位

de wèi

得案

de àn

得合

de hé

得分

dé fēn

得隽

de juàn

得理

dé lǐ

得益

dé yì

得请

de qǐng

得是

dé shì

得性

de xìng

得悉

dé xī

得玑

de jī

得毋

de wú

得雄

de xióng

得策

dé cè

得闲

dé xián

得获

de huò

得舆

de yú

得适

de shì

得负

de fù

得知

dé zhī

得桂

de guì

得病

dé bìng

得似

de sì

得己

de jǐ

得所

de suǒ

得胜

dé shèng

得出

dé chū

得地

de dì

得用

dé yòng

得句

de jù

得职

de zhí

得意

dé yì

得解

de jiě

得数

dé shù

得壹

de yī

得月

de yuè

得一

dé yī

得国

de guó


配天

pèi tiān

呼天

hū tiān

革天

gé tiān

戴天

dài tiān

水天

shuǐ tiān

飛天

fēi tiān

談天

tán tiān

登天

dēng tiān

任天

rèn tiān

倚天

yǐ tiān

郊天

jiāo tiān

碧天

bì tiān

聒天

guō tiān

前天

qián tiān

冰天

bīng tiān

漫天

màn tiān

承天

chéng tiān

谢天

xiè tiān

帝天

dì tiān

旻天

mín tiān

新天

xīn tiān

掀天

xiān tiān

夏天

xià tiān

弃天

qì tiān

航天

háng tiān

朱天

zhū tiān

皓天

hào tiān

构天

gòu tiān

齐天

qí tiān

戡天

kān tiān

则天

zé tiān

空天

kōng tiān

浑天

hún tiān

诸天

zhū tiān

补天

bǔ tiān

白天

bái tiān

虫天

chóng tiān

木天

mù tiān

仪天

yí tiān

规天

guī tiān

梯天

tī tiān

兼天

jiān tiān

冲天

chōng tiān

盖天

gài tiān

苍天

cāng tiān

贯天

guàn tiān

沸天

fèi tiān

拍天

pāi tiān

满天

mǎn tiān

回天

huí tiān

重天

chóng tiān

寒天

hán tiān

先天

xiān tiān

遮天

zhē tiān

镜天

jìng tiān

熏天

xūn tiān

二天

èr tiān

撩天

liáo tiān

升天

shēng tiān

驭天

yù tiān

翻天

fān tiān

界天

jiè tiān

行天

xíng tiān

普天

pǔ tiān

侵天

qīn tiān

轰天

hōng tiān

吁天

yù tiān

冷天

lěng tiān

雁天

yàn tiān

青天

qīng tiān

皡天

hào tiān

转天

zhuǎn tiān

测天

cè tiān

张天

zhāng tiān

轩天

xuān tiān

罗天

luó tiān

绛天

jiàng tiān

扑天

pū tiān

頭天

tóu tiān

情天

qíng tiān

整天

zhěng tiān

昕天

xīn tiān

亘天

gèn tiān

昨天

zuó tiān

刺天

cì tiān

喧天

xuān tiān

今天

jīn tiān

驾天

jià tiān

后天

hòu tiān

葛天

gě tiān

跳天

tiào tiān

乐天

lè tiān

得天

dé tiān

绵天

mián tiān

暮天

mù tiān

月天

yuè tiān

环天

huán tiān

黅天

jīn tiān

云天

yún tiān

俔天

qiàn tiān

掞天

yàn tiān

揭天

jiē tiān

金天

jīn tiān

黑天

hēi tiān

穹天

qióng tiān

晓天

xiǎo tiān

改天

gǎi tiān

瑶天

yáo tiān

梵天

fàn tiān

盗天

dào tiān

忧天

yōu tiān

參天

cān tiān

告天

gào tiān

极天

jí tiān

占天

zhàn tiān

应天

yìng tiān

问天

wèn tiān

宪天

xiàn tiān

翔天

xiáng tiān

镵天

chán tiān

菊天

jú tiān

傲天

ào tiān

生天

shēng tiān

垂天

chuí tiān

西天

xī tiān

祭天

jì tiān

摩天

mó tiān

连天

lián tiān

流天

liú tiān

滔天

tāo tiān

统天

tǒng tiān

瓮天

wèng tiān

露天

lù tiān

烛天

zhú tiān

毕天

bì tiān

头天

tóu tiān

蒼天

cāng tiān

御天

yù tiān

色天

sè tiān

日天

rì tiān

同天

tóng tiān

局天

jú tiān

开天

kāi tiān

尧天

yáo tiān

火天

huǒ tiān

号天

hào tiān

稽天

jī tiān

继天

jì tiān

颓天

tuí tiān

漏天

lòu tiān

丽天

lì tiān

徼天

jiǎo tiān

热天

rè tiān

悬天

xuán tiān

神天

shén tiān

马天

mǎ tiān

上天

shàng tiān

魔天

mó tiān

更天

gēng tiān

食天

shí tiān

该天

gāi tiān

顶天

dǐng tiān

奉天

fèng tiān

体天

tǐ tiān

扣天

kòu tiān

遁天

dùn tiān

钧天

jūn tiān

龙天

lóng tiān

惊天

jīng tiān

终天

zhōng tiān

溥天

pǔ tiān

霉天

méi tiān

四天

sì tiān

方天

fāng tiān

薰天

xūn tiān

移天

yí tiān

黄天

huáng tiān

丹天

dān tiān

舞天

wǔ tiān

逆天

nì tiān

反天

fǎn tiān

无天

wú tiān

壶天

hú tiān

玉天

yù tiān

昊天

hào tiān

茶天

chá tiān

江天

jiāng tiān

凉天

liáng tiān

性天

xìng tiān

瞒天

mán tiān

六天

liù tiān

横天

héng tiān

笺天

jiān tiān

合天

hé tiān

谈天

tán tiān

扪天

mén tiān

往天

wǎng tiān

父天

fù tiān

黏天

nián tiān

炎天

yán tiān

洞天

dòng tiān

躅天

zhú tiān

格天

gé tiān

许天

xǔ tiān

啸天

xiào tiān

娲天

wā tiān

景天

jǐng tiān

率天

lǜ tiān

从天

cóng tiān

大天

dà tiān

负天

fù tiān

见天

jiàn tiān

两天

liǎng tiān

攒天

zǎn tiān

泼天

pō tiān

诳天

kuáng tiān

三天

sān tiān

通天

tōng tiān

干天

gàn tiān

过天

guò tiān

玄天

xuán tiān

禅天

chán tiān

逼天

bī tiān

鹏天

péng tiān

归天

guī tiān

鹤天

hè tiān

梅天

méi tiān

鳌天

áo tiān

稍天

shāo tiān

达天

dá tiān

高天

gāo tiān

睟天

suì tiān

顺天

shùn tiān

仰天

yǎng tiān

秋天

qiū tiān

南天

nán tiān

亮天

liàng tiān

楚天

chǔ tiān

排天

pái tiān

每天

měi tiān

晧天

hào tiān

一天

yì tiān

良天

liáng tiān

明天

míng tiān

辽天

liáo tiān

外天

wài tiān

迷天

mí tiān

夜天

yè tiān

净天

jìng tiān

聊天

liáo tiān

霁天

jì tiān

颢天

hào tiān

民天

mín tiān

霾天

mái tiān

清天

qīng tiān

彻天

chè tiān

宾天

bīn tiān

参天

cān tiān

搀天

chān tiān

五天

wǔ tiān

鸿天

hóng tiān

全天

quán tiān

迴天

huí tiān

靠天

kào tiān

步天

bù tiān

遥天

yáo tiān

候天

hòu tiān

拂天

fú tiān

晶天

jīng tiān

半天

bàn tiān

电天

diàn tiān

敷天

fū tiān

说天

shuō tiān

胡天

hú tiān

好天

hǎo tiān

晴天

qíng tiān

小天

xiǎo tiān

人天

rén tiān

刑天

xíng tiān

阴天

yīn tiān

朝天

cháo tiān

相天

xiàng tiān

麦天

mài tiān

寥天

liáo tiān

噪天

zào tiān

中天

zhōng tiān

法天

fǎ tiān

成天

chéng tiān

冬天

dōng tiān

射天

shè tiān

緑天

lǜ tiān

假天

jiǎ tiān

擎天

qíng tiān

不天

bù tiān

嘘天

xū tiān

飞天

fēi tiān

长天

cháng tiān

蔽天

bì tiān

托天

tuō tiān

伏天

fú tiān

上一组词:大侵
下一组词:得无

更多得的组词

得天的意思


词语解释:

1.得hAo86.天道。谓遵守永恒的运行规律。 2.谓得四时之正。 3.谓得天助。 4.指具有的自然条件。

引证解释:

⒈ 得天道。谓遵守永恒的运行规律。

引《易·恒》:“日月得天而能久照,四时变化而能久成。”

⒉ 谓得四时之正。

引《逸周书·周月》:“夏数得天,百王所同。”
《汉书·律历志上》:“﹝《春秋》﹞《经》曰‘春王正月’,《传》曰周正月‘火出,於夏为三月, 商为四月, 周为五月。 夏数得天’,得四时之正也。”

⒊ 谓得天助。 《左传·僖公二十八年》:“晋侯梦与楚子搏, 楚子伏己而盬其脑,是以惧。

引子犯曰:‘吉。我得天, 楚伏其罪,吾且柔之矣。’”
杜预注:“晋侯上向,故得天; 楚子下向地,故伏其罪。”

⒋ 指具有的自然条件。

引清梁启超《论中国学术思想变迁之大势》第二章:“中国文明,起於北方,其气候严寒,地味确瘠,得天较薄。”

网络解释:

得天

得天,拼音为dé tiān,意思是得天道。谓遵守永恒的运行规律。
更多天的组词

得天详细解释


读音:dé,děi,de[ dé ]

1. 获取,接受:得到。得失。得益。得空(kòng)。得便。得力。得济。心得。

2. 适合:得劲。得当(dàng )。得法。得体。

3. 满意:得意。扬扬自得。

4. 完成,实现:饭得了。得逞。得志(多指满足名利的欲望)。

5. 可以,许可:不得随地吐痰。

6. 口语词(a.表禁止,如“得了,别说了”;b.表同意,如“得,就这么办”)。

读音:tiān

天tiān(1)(名)头顶。(2)(名)天空:~边。(3)(名)顶部的;凌空架设的:~窗。(4)(名)一昼夜二十四小时的时间;有时专指白天:今~。(5)(名)一天的某一段时间:天不早啦。(6)(名)季节:春~|三伏~。(7)(名)天气:阴~。(8)(名)天然的;天生的:~资|~才。(9)(名)自然界:~灾。迷信的人指自然界的主宰者;造物者:~意。迷信的人指神佛仙人所住的地方:~堂|归~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025