fáng jiān
fáng lián
fáng shè
fáng zhuàng
fáng zhǔ
fáng zhí
fáng bān
fáng láo
fáng yǒu
fáng yǔ
fáng zū
fáng juān
fáng sì
fáng lìn
fáng xiōng
fáng yù
fáng wàng
fáng wéi
fáng tà
fáng shì
fáng líng
fáng hù
fáng yǒu
fáng dù
fáng lù
fáng qì
fáng shù
fáng yàn
fáng shū
fáng mò
fáng mù
fáng wò
fáng lóng
fáng wéi
fáng dì
fáng shān
fáng xīng
fáng mín
fáng qīn
fáng wō
fáng chà
fáng kuí
fáng dōng
fáng lǎo
fáng zǔ
fáng xiù
fáng jiàn
fáng zhǎn
fáng shī
fáng lóng
fáng guǎn
fáng cháng
fáng mén
fáng láng
fáng wò
fáng xíng
fáng kè
fáng miào
fáng shěng
fáng tú
fáng yè
fáng huáng
fáng wū
fáng xià
fáng qián
fáng piào
fáng chǎn
fáng guān
fáng xíng
fáng lèi
fáng jiān
fáng chǎn
fáng tóu
fáng cí
fáng yán
fáng wèi
fáng yàn
fáng tiē
fáng fēn
fáng zhēng
fáng zi
fáng wéi
fáng gǎo
fáng jì
fáng zú
fáng jīn
fáng nèi
fáng shì
fáng shēng
fáng cóng
fáng líng
fáng jī
fáng xīn
fáng sì
fáng fú
fáng ào
fáng chē
fáng kē
fáng fèn
fáng lián
fáng yuàn
fáng gǎi
fáng kǎo
fáng zhōng
fáng lè
bì tà
qián tà
fáng tà
fēi tà
bīn tà
zǐ tà
yún tà
diàn tà
cháo tà
kǔn tà
suì tà
wéi tà
zhòng tà
jìn tà
yǐ tà
yù tà
wéi tà
bǎn tà
lián tà
shěng tà
gōng tà
xiān tà
xiù tà
bā tà
hūn tà
chuáng tà
jiē tà
huáng tà
guī tà
jiāo tà
mén tà
suǒ tà
jǐ tà
diào tà
shān tà
pái tà
huáng tà
diàn tà
pī tà
wéi tà
⒈ 宫闱。
引《汉书·循吏传序》:“孝惠垂拱, 高后女主,不出房闥,而天下晏然。”
《续资治通鉴·宋真宗乾兴元年》:“皇帝冲年,政出房闥,斯已国家否运,称‘权’尚足示后;况言犹在耳,何可改也。”
⒉ 寝室;闺房。
引宋张师正《括异志·陈少卿》:“果有羣妖昼夜隐见於房闥间。”
《二刻拍案惊奇》卷三:“翰林道:‘久闻妹子房闥精致,未曾得造一观。’”
清袁枚《续新齐谐·喜婆》:“扶侍新娘梳妆拜謁,立侍房闥如婢。”
清宣鼎《夜雨秋灯录·金虾蟆》:“偶小恙,卧房闥。”
房fáng(1)(名)屋子、房间:楼~。(2)(名)结构或作用类似房子的东西:蜂~。(3)(名)旧称家族的一支:长~。(4)(名)二十八宿之一。(5)(量)用于家属:两~儿媳妇。
闼读音:tà闼(1)(名)本义:〈书〉门;小门。(2)(名)门楼上的小屋。