chǒu xuè
chǒu shì
chǒu chà
chǒu bó
chǒu dǎng
chǒu dàn
chǒu sú
chǒu wèn
chǒu cuì
chǒu cí
chǒu tài
chǒu shàn
chǒu zhuàng
chǒu màn
chǒu ròu
chǒu xiè
chǒu qī
chǒu jié
chǒu lǔ
chǒu huì
chǒu lì
chǒu xiǎn
chǒu jué
chǒu yí
chǒu míng
chǒu shì
chǒu yì
chǒu yán
chǒu jù
chǒu shǐ
chǒu zèn
chǒu tú
chǒu lèi
chǒu shēng
chǒu zhèng
chǒu nüè
chǒu shí
chǒu xíng
chǒu guài
chǒu zhuō
chǒu huà
chǒu jǔ
chǒu chǐ
chǒu zhì
chǒu lòu
chǒu yīn
chǒu dàn
chǒu è
chǒu chà
chǒu xiàng
chǒu shì
chǒu lòu
chǒu qì
chǒu guāi
chǒu chà
chǒu jié
chǒu wén
chǒu rǔ
chǒu shēng
chǒu tǔ
chǒu zú
chǒu yí
chǒu dǐ
chǒu chā
chǒu huà
chǒu chái
chǒu wū
chǒu nì
chǒu zuò
chǒu diǎn
chǒu hái
chǒu xiè
chǒu huò
chǒu zá
chǒu jiǎo
chǒu dì
chǒu bǎo
chǒu liè
chǒu yǔ
chǒu lì
chǒu bǐ
chǒu mò
chǒu dú
chǒu wū
chǒu yì
nì lǔ
zhēng lǔ
tú lǔ
qiān lǔ
chén lǔ
cū lǔ
gé lǔ
hàn lǔ
bì lǔ
jiàng lǔ
qí lǔ
jī lǔ
nú lǔ
běi lǔ
qín lǔ
pú lǔ
shǒu lǔ
cū lǔ
fú lǔ
bū lǔ
jù lǔ
jié lǔ
táo lǔ
dí lǔ
hú lǔ
wáng lǔ
cái lǔ
chóu lǔ
jiāo lǔ
shēng lǔ
shǒu lǔ
qióng lǔ
qiú lǔ
qū lǔ
xì lǔ
dá lǔ
chǒu lǔ
shōu lǔ
huá lǔ
piāo lǔ
zī lǔ
qiáng lǔ
fǎn lǔ
sāi lǔ
bǔ lǔ
róng lǔ
qīng lǔ
mán lǔ
zéi lǔ
suǒ lǔ
lüè lǔ
rén lǔ
bái lǔ
xūn lǔ
tǎo lǔ
xiá lǔ
biān lǔ
hàn lǔ
kòu lǔ
zá lǔ
tōng lǔ
chāo lǔ
chāo lǔ
⒈ 对敌人的蔑称。
引《诗·大雅·常武》:“铺敦淮濆,仍执丑虏。”
郑玄笺:“丑,众也……就执其众之降服者也。”
《后汉书·和帝纪》:“匈奴背叛,为害久远。赖祖宗之灵,师克有捷,丑虏破碎,遂扫厥庭。”
宋陆游《上殿札子二》:“寇準气吞丑虏,故能成却敌之功。”
清钱谦益《九月初二日奉神宗显皇帝遗诏于京口成服哭临恭赋挽词》之三:“天为摧丑虏,地不爱金银。”
称众多的敌人。
[ chǒu ]
1.地支的第二位,属牛。
2.用于计时:丑时(凌晨一点至三点)。
3.传统戏剧角色名:丑角。丑旦。
4.相貌难看:丑陋。
5.可厌恶的,可耻的,不光荣的:丑化。丑恶。丑闻。丑态百出。跳梁小丑。
虏读音:lǔ虏lǔ(1)(名)俘虏(2)(名)。(3)(名)俘虏(4)(名)。(5)(名)古代指奴隶。(6)(名)古代对敌方的蔑称。