tāng sūn
tāng zhū
tāng miàn
tāng mù
tāng hán
tāng yù
tāng gǔ
tāng wǎng
tāng qì
tāng bǐng
tāng píng
tāng fàn
tāng shuǐ
tāng ǎo
tāng yùn
tāng diǎn
tāng miàn
tāng tuán
tāng xuě
tāng yǔ
tāng hú
tāng yuán
tāng sàn
tāng jǐng
tāng yào
tāng tóu
tāng bāo
tāng chí
tāng pó
tāng huǒ
tāng pìn
tāng fēng
tāng luó
tāng zhī
tāng xíng
tāng guàn
tāng wǎn
tāng líng
tāng chú
tāng guō
shāng shāng
tāng yì
tāng tàn
tāng bā
tāng yuán
tāng piáo
tāng wǔ
tāng yáng
tāng pán
tāng sháo
tāng jiǎo
tāng chí
tāng huò
xiē bǐng
liè bǐng
qū bǐng
xíng bǐng
huà bǐng
fó bǐng
huán bǐng
kū bǐng
báo bǐng
rǔ bǐng
yú bǐng
yuán bǐng
jīng bǐng
chuī bǐng
pó bǐng
mì bǐng
huán bǐng
lú bǐng
kuǎ bǐng
liáng bǐng
miàn bǐng
bái bǐng
dàn bǐng
jīn bǐng
shì bǐng
shuǐ bǐng
suǐ bǐng
dà bǐng
tāng bǐng
dòu bǐng
hú bǐng
zhēng bǐng
juǎn bǐng
guō bing
bǎi bǐng
jú bǐng
shuō bǐng
yuè bǐng
shāo bing
gěng bǐng
fān bǐng
guāng bǐng
yā bǐng
mài bǐng
dào bǐng
yín bǐng
suǒ bǐng
chuí bǐng
huàn bǐng
xiāng bǐng
mài bǐng
shuō bǐng
zǎo bǐng
zhǔ bǐng
fèng bǐng
tiě bǐng
hú bǐng
yàn bǐng
lóng bǐng
gāo bǐng
zǐ bǐng
yóu bǐng
lào bǐng
cuì bǐng
má bǐng
jiāng bǐng
jiān bing
lǜ bǐng
kǎo bǐng
ròu bǐng
水煮的面食。
指汤饼会。
⒈ 水煮的面食。
引《释名·释饮食》:“蒸饼、汤饼、蝎饼,金饼、索饼之属,皆随形而名之也。”
《初学记》卷二六引晋束晳《饼赋》:“玄冬猛寒,清晨之会,涕冻鼻中,霜凝口外,充虚解战,汤饼为最。”
宋黄朝英《缃素杂记·汤饼》:“余谓凡以麪为食具者,皆谓之饼,故火烧而食者呼为烧饼,水瀹而食者呼为汤饼,笼蒸而食者呼为蒸饼。”
《儿女英雄传》第二八回:“羹汤者,有‘汤饼’之意存焉。古无‘麵’字,凡麺食一概都叫作‘饼’。”
⒉ 指汤饼会。参见“汤饼会”。
引清胡鸣玉《订讹杂录·汤饼》:“生儿三日会客,名曰汤饼。”
清唐孙华《贺王冰庵太守纳姬》诗之二:“明年汤饼应呼我,带醉题麞一笑譁。”
汤煮的面食,似今之汤面。
1. 热水:汤雪。赴汤蹈火。扬汤止沸。
2. 煮东西的汁液:米汤。参(
)汤。3. 烹调后汁特别多的食物:鸡汤。菜汤。清汤。
4. 专指温泉(现多用于地名):汤泉(温泉)。汤山(在中国北京市)。
5. 中药的剂型:汤剂。汤药。
6. 姓。
饼读音:bǐng饼bǐng(1)(名)泛称烤熟或蒸熟的面食;形状大多扁而圆:月~|烧~。(2)(名)(~儿)形体像饼的东西:铁~|豆~|柿~儿。