shuō bù
shuō méi
shuō tóu
shuō jiè
shuō cān
shuō cí
shuō jiě
shuō jiào
shuō fēi
shuō huà
shuō běn
shuō jiàn
shuō hé
shuō zé
shuō wén
shuō gǔ
shuō zhī
shuō niàn
shuō yì
shuō de
shuō shù
shuō jiǎng
shuō cuò
shuō bǐng
shuō shū
shuō bái
shuō qíng
shuō diào
shuō shì
shuō xǐ
shuō he
shuō jiā
shuō yù
shuō líng
shuō dòu
shuō huái
shuō zuǐ
shuō chéng
shuō pò
shuō kāi
shuō qín
shuō lè
shuō yán
shuō fā
shuō zhòng
shuō lì
shuō táo
shuō fàn
shuō shì
shuō jì
shuō lǐ
shuō tīng
shuō sòng
shuō hǎo
shuō shì
shuō dào
shuō fú
shuō huǎng
shuō jià
shuō fǎ
shuō huà
shuō yǐn
shuō biǎo
shuō cí
shuō qīn
shuō kuáng
shuō tiān
shuō chè
shuō sǐ
shuō tiē
shuō xiàng
shuō qǐ
shuō xiào
shuō chàng
shuō huāng
shuō kou
shuō xiào
shuō shuǎ
shuō kōng
shuō tán
shuō kuò
shuō shān
shuō shé
shuō kè
shuō jiē
shuō lùn
shuō míng
shuō mèng
shuō jiàn
shuō chēng
shuō nèi
shuō yù
shuō yǔ
shuō piào
shuō táo
shuō jīng
shuō kuā
shuō shá
fó bǐng
má bǐng
liè bǐng
fèng bǐng
hú bǐng
bǎi bǐng
liáng bǐng
huán bǐng
fān bǐng
mài bǐng
yuè bǐng
kǎo bǐng
hú bǐng
guō bing
jiān bing
lǜ bǐng
chuí bǐng
gāo bǐng
bái bǐng
ròu bǐng
suǒ bǐng
kū bǐng
lào bǐng
jú bǐng
zhǔ bǐng
mì bǐng
qū bǐng
jīng bǐng
yā bǐng
juǎn bǐng
zhēng bǐng
dòu bǐng
xiāng bǐng
yú bǐng
jiāng bǐng
cuì bǐng
yín bǐng
lóng bǐng
dào bǐng
shì bǐng
guāng bǐng
lú bǐng
dà bǐng
shuō bǐng
suǐ bǐng
shuō bǐng
miàn bǐng
báo bǐng
huà bǐng
chuī bǐng
shāo bing
rǔ bǐng
dàn bǐng
huán bǐng
zǎo bǐng
yàn bǐng
tāng bǐng
mài bǐng
tiě bǐng
yóu bǐng
huàn bǐng
pó bǐng
kuǎ bǐng
xíng bǐng
xiē bǐng
jīn bǐng
gěng bǐng
zǐ bǐng
yuán bǐng
shuǐ bǐng
⒈ 后以“説饼”为谈论吃喝或能吃喝之典。
引南朝梁吴均《饼说》:“公曰:‘今日之食,何者最先?’ 季曰:‘仲秋御景,离蝉欲静,燮燮晓风,凄凄夜冷,臣当此景,唯能説饼。’”
清黄景仁《张鹤柴招集赋得寒夜四声》之一:“负担尔何物,凄声絶可怜。正逢説饼客,坐忆卖餳天。”
清周亮工《与陈原舒书》:“某虽老,今年始五十有三,尚能説饼挽黄间,似未必即死。”
1. 用话来表达意思:说话。说明。演说。解说。
2. 介绍:说合(a.从中介绍;b.商议;c.说和。“合”均读轻声)。说媒。
3. 言论,主张:学说。著书立说。
4. 责备:数说。
5. 文体的一种,如韩愈的《师说》。
饼读音:bǐng饼bǐng(1)(名)泛称烤熟或蒸熟的面食;形状大多扁而圆:月~|烧~。(2)(名)(~儿)形体像饼的东西:铁~|豆~|柿~儿。