bīn liáo
bīn zhě
bīn yàn
bīn jì
bīn yú
bīn qī
bīn zhèng
bīn chóu
bīn huà
bīn bīn
bīn mò
bīn qì
bīn méng
bīn yǐn
bīn pú
bīn zhǔ
bīn lǚ
bīn jiàn
bīn yè
bīn liáo
bīn mén
bīn niǎo
bīn yàn
bīn láng
bīn róng
bīn zuò
bīn tiān
bīn shī
bīn pì
bīn shí
bīn cuì
bīn cì
bīn què
bīn dài
bīn yù
bīn rén
bīn hóng
bīn wèi
bīn guó
bīn hé
bīn háo
bīn shǔ
bīn méng
bīn cǎi
bīn dào
bīn jiàn
bīn tiě
bīn dōng
bīn tú
bīn cóng
bīn péng
bīn qīn
bīn mèng
bīn xiàn
bīn jiāng
bīn fú
bīn cí
bīn xiǎng
bīn jué
bīn guǎn
bīn yóu
bīn shì
bīn xìng
bīn gé
bīn kè
bīn dì
bīn yǒu
bīn yí
bīn xīng
bīn kēng
bīn lǎo
bīn bái
bīn zàn
bīn zhì
bīn shí
bīn shǔ
bīn huì
bīn lǐ
bīn mù
bīn shùn
bīn yù
bīn zuò
bīn fù
bīn gù
bīn zuǒ
bīn gé
bīn xià
bīn hūn
bīn róu
bīn miè
bīn miè
bīn dǎng
bīn jí
bīn cháng
bīn gòng
bīn chén
bīn yuǎn
bīn chí
bīn tà
bīn wáng
bīn jiē
bīn cǎi
bīn lǚ
bīn bīn
bīn jiē
bīn fú
bīn láng
bīn tà
bīn jiè
bīn xīng
bīn xí
bīn jìng
bīn yán
bīn zhān
bīn shāng
bīn shè
bīn yǔ
bīn kōng
bīn xiào
bīn shī
bīn mù
bīn lián
bīn xiàng
bīn zhí
bīn yǔ
wèi méng
rén méng
mài méng
guǎ méng
zhòng méng
fù méng
luàn méng
jiàn méng
fáng méng
lǜ méng
gēn méng
shù méng
liú méng
jiān méng
lí méng
qún méng
gōu méng
kāi méng
zī méng
nì méng
fú méng
fú méng
zì méng
xiōng méng
méng méng
qū méng
zuì méng
bīn méng
biān méng
jìn méng
rǎn méng
pín méng
yí méng
liáng méng
jiā méng
cāng méng
qǐ méng
chāo méng
yú méng
zhào méng
xié méng
gōu méng
lí méng
jiàn méng
⒈ 亦作“宾孟”。 战国时对游士的称呼。
引《荀子·解蔽》:“昔宾孟之蔽者,乱家是也。”
王先谦集解引俞樾曰:“孟,当读为萌……所谓宾萌者,盖当时有此称。 战国时,游士往来诸侯之国,谓之宾萌。”
⒉ 亦作“宾氓”。客民。
引《吕氏春秋·高义》:“翟度身而衣,量腹而食,比於宾萌,未敢求仕。”
高诱注:“宾,客也;萌,民也。”
方廷楷《题亚子<分湖归隐图>》诗:“曩读随园《梨里行》,半生雅慕作宾氓。如何柳七犹嫌俗,转忆湖壖旧晏楹。”
郭沫若《中国史稿》第二编第四章第一节:“‘宾萌’和后来‘愿受一廛而为氓’的含义相同,都是外来的依附农民。”
战国时往来诸侯国之间的游士。也作「宾孟」。