zhǔn jià
zhǔn dùn
zhǔn kuàng
zhǔn wèi
zhǔn bǎo
zhǔn xǔ
zhǔn tiáo
zhǔn tí
zhǔn píng
zhǔn héng
zhǔn zhí
zhǔn kuí
zhǔn hú
zhǔn nǐ
zhǔn ér
zhǔn cái
zhǔn zòu
zhǔn zhǔn
zhǔn bèi
zhǔn liàng
zhǔn xīng
zhǔn xiàn
zhǔn tou
zhǔn què
zhǔn dìng
zhǔn xíng
zhǔn jiā
zhǔn fǎ
zhǔn wàng
zhǔn zé
zhǔn shí
zhǔn chéng
zhǔn chéng
zhǔn shé
zhǔn zhèng
zhǔn gé
zhǔn jiàng
zhǔn chéng
zhǔn mó
zhǔn shéng
zhǔn dù
zhǔn yuē
hé kuàng
sài kuàng
jìn kuàng
dé kuàng
cǎn kuàng
dìng kuàng
jǐng kuàng
shí kuàng
jìng kuàng
zhǔn kuàng
lǎo kuàng
jiā kuàng
ér kuàng
gù kuàng
shì kuàng
guān kuàng
zhì kuàng
xiàn kuàng
biāo kuàng
wú kuàng
shèng kuàng
lái kuàng
kè kuàng
wèi kuàng
ā kuàng
lǚ kuàng
jiǎn kuàng
bào kuàng
zì kuàng
yǎ kuàng
shì kuàng
shèng kuàng
bǐ kuàng
bǐ kuàng
chē kuàng
còu kuàng
jiǒng kuàng
bìng kuàng
gài kuàng
lài kuàng
pì kuàng
zhàn kuàng
xiāng kuàng
hǎi kuàng
xíng kuàng
dāi kuàng
yōu kuàng
qǐ kuàng
shì kuàng
xīng kuàng
qīng kuàng
huàn kuàng
qiě kuàng
zhuàng kuàng
yì kuàng
qíng kuàng
pín kuàng
⒈ 见“准况”。亦作“准况”。据此推断。
引汉王充《论衡·骨相》:“以尺书所载,世所共见,准况古今,不闻者必众多非一,皆有其实。”
一本作“准况”。 汉王充《论衡·商虫》:“藏宿麦之种,烈日乾暴,投於燥器,则虫不生;如不乾暴,闸喋之虫,生如云烟,以虫闸喋,准况众虫,温湿所生明矣。”
准zhǔn(动)准许:批~|不~。准zhǔn(1)基本义:(名)标准:(名)标准(2)(动)依据;依照:~前例处理。(3)(动)准确:~时|瞄~|钟~|投得~。(4)(副)一定:~去|~能完成。(5)(形)程度上虽不完全够;但可以作为某类事物看待的:~尉|~平原。
况读音:kuàng况kuàng(1)(名)情形:情~|状~|近~。(2)(动)比方:比~|以古~今。(3)(kuànɡ)姓。况kuàng〈书〉况且;何况。