jiǎo guǐ
jiǎo kè
jiǎo kǒu
jiǎo fèn
jiǎo jié
jiǎo xù
jiǎo zhan
jiǎo jì
jiǎo xiǎn
jiǎo nìng
jiǎo dù
jiǎo fú
jiǎo hǎo
jiǎo tóng
jiǎo dù
jiǎo héng
jiǎo kè
jiǎo hěn
jiǎo hài
jiǎo shù
jiǎo huá
jiǎo chóng
jiǎo kuài
jiǎo zé
jiǎo jìng
jiǎo xìng
jiǎo bào
jiǎo chěng
jiǎo gǒu
jiǎo hàn
jiǎo xué
jiǎo xiá
jiǎo luàn
jiǎo suàn
jiǎo è
jiǎo biàn
jiǎo shàn
jiǎo náo
jiǎo bì
jiǎo tè
jiǎo suàn
jiǎo hěn
jiǎo bīn
jiǎo móu
jiǎo jié
jiǎo qiáng
jiǎo jié
jiǎo lì
jiǎo yǒng
jiǎo tóng
jiǎo huá
jiǎo wěi
jiǎo wàng
jiǎo shì
jiǎo shù
jiǎo shòu
jiǎo huò
jiǎo qiǎo
jiǎo jué
jiǎo lì
jiǎo huì
jiǎo xīn
jiǎo jū
jiǎo suàn
jiǎo xìng
jiǎo quǎn
jiǎo lài
jiǎo nòng
jiǎo zhà
jiǎo kàng
jiǎo qǐ
jú zhà
biàn zhà
huái zhà
jī zhà
nì zhà
bǐ zhà
jiàn zhà
hè zhà
hòng zhà
xiǎn zhà
diāo zhà
guǐ zhà
tān zhà
bào zhà
zhā zhà
xià zhà
cuó zhà
cāi zhà
yì zhà
zào zhà
jiān zhà
jiāo zhà
qiǎo zhà
chǎn zhà
tài zhà
dàn zhà
jiǔ zhà
jiǎo zhà
lè zhà
huǎng zhà
kē zhà
jiǎo zhà
kuāng zhà
qíng zhà
jué zhà
xū zhà
piàn zhà
suǒ zhà
móu zhà
dào zhà
jiāo zhà
qiāo zhà
zǎng zhà
biàn zhà
qīng zhà
wěi zhà
xióng zhà
shì zhà
kuáng zhà
é zhà
xiǎn zhà
jū zhà
dǎ zhà
jiàn zhà
kē zhà
kuā zhà
quán zhà
suō zhà
màn zhà
qī zhà
lán zhà
sì zhà
狡诈jiǎozhà
(1) 阴险狡猾,诡计(.好工具)多端
英deceitful⒈ 狡猾奸诈。
引唐张鷟《朝野佥载》卷三:“中郎李庆远狡诈倾险,初事皇太子,颇得出入。”
《新唐书·叛臣传上·李怀光》:“王师胜则分功,败则图变,狡诈多端。”
清蒲松龄《聊斋志异·长亭》:“道士谓其狡诈,不肯轻释。”
巴金《秋》四七:“他不知道狡诈,他更不懂权变。”
狡猾奸诈。
狡jiǎo(形)狡猾:~计。
诈读音:zhà诈zhà(1)(动)欺骗:~骗。(2)(动)假装:~降|~死。(3)(动)用假话试探;使对方吐露真情:你不要拿话~我。