zǒng chēng
nì chēng
pì chēng
lǐ chēng
hùn chēng
lüè chēng
duān chēng
zhā chēng
xiào chēng
liè chēng
zhào chēng
hào chēng
lì chēng
tuō chēng
quán chēng
guān chēng
é chēng
biàn chēng
lián chēng
xiāng chèn
dé chēng
hū chēng
jiān chēng
bǐ chēng
chuǎi chèn
xū chēng
guì chēng
shì chēng
néng chēng
xián chēng
yún chèn
qǔ chēng
jiǎo chēng
duì chèn
jiān chēng
bǎi chēng
hùn chēng
dá chēng
jiā chēng
zhù chēng
dòu chēng
zhòng chēng
míng chēng
quán chēng
zhuó chēng
rén chēng
shì chēng
piān chēng
jiàn chēng
fú chēng
xián chēng
jìng chēng
xí chēng
gōng chēng
dài chēng
shèng chēng
zhí chēng
wǔ chēng
wěi chēng
zhí chēng
nì chēng
kān chēng
yáng chēng
qiān chēng
chuán chēng
jiē chēng
jiàn chēng
tōng chēng
bìng chēng
sī chēng
zàn chēng
jià chēng
shǐ chēng
jiàn chēng
tuō chēng
jiǎn chēng
xuān chēng
ài chēng
bié chēng
chuí chēng
biǎo chēng
róng chēng
xuè chēng
dú chēng
yán chēng
tuī chēng
zēng chēng
yì chēng
zūn chēng
jù chēng
shí chēng
xiǎn chēng
dài chēng
shī chēng
guò chēng
bào chēng
zhēn chēng
zhū chēng
guī chēng
fàn chēng
pì chēng
lián chēng
pèi chèn
zì chēng
biǎn chēng
kuáng chēng
qīng chēng
bù chēng
huī chēng
bēi chēng
biāo chēng
rèn chēng
lìng chēng
yā chēng
yáng chēng
shuō chēng
sè chēng
zhà chēng
liáng chēng
liú chēng
tán chēng
dào chēng
kǒu chēng
miàn chēng
měi chēng
yí chēng
gòng chēng
bāo chēng
tǒng chēng
kuā chēng
bèi chēng
bāo chēng
zhuī chēng
gǎi chēng
hóng chēng
sì chèng
yù chēng
wěn chēng
yǔ chēng
zhāo chēng
shū chēng
yīng chēng
mìng chēng
jí chēng
著名,出名。
犹命名。给予名称。
⒈ 著名,出名。
引《后汉书·窦武传》:“武少以经行著称,常教授於大泽中,不交时事,名显关西。”
《新唐书·王璠传》:“仪宇峻整,著称于时。”
清俞樾《茶香室续钞·麻沙》:“然则宋时麻沙版之著称,特以其多耳,非为精美也。”
毛泽东《中国革命和中国共产党》第一章第一节:“中华民族不但以刻苦耐劳著称于世,同时又是酷爱自由、富于革命传统的民族。”
⒉ 犹命名。给予名称。
引北魏郦道元《水经注·颍水》:“秦始皇十七年灭韩,以其地为潁川郡,盖因水以著称者也。”
刘师培《文说》:“且文苑之英,字学多疏,率尔操觚,缘饰附会,假设名词,独标奇语,因事著称,缘物生义。”
见称、显扬于世人。
1. 显明,显出:著名。著称。显著。昭著。卓著。
2. 写文章,写书:著述。编著。著书立说。
3. 写作出来的书或文章:名著。巨著。遗著。译著。著作。
4. 古同“贮”,居积。
称读音:chēng,chèn,chèng[ chēng ]1. 量轻重:称量(liáng )。
2. 叫,叫做:自称。称呼。称帝。称臣。称兄道弟。
3. 名号:名称。简称。称号。称谓。职称。
4. 说:声称。称快。称病。称便。
5. 赞扬:称道。称许。称颂。称赞。
6. 举:称兵。称觞祝寿。