bì qì
bì xǐ
bì yī
bì dòu
bì hè
bì shé
bì lú
bì qiāo
bì xǐ
bì fù
bì dù
bì guī
bì xí
bì zú
bì huà
bì xǐ
bì zhèng
bì xì
bì jū
bì yōu
bì bì
bì zhǒu
bì xiè
bì cháng
bì è
bì huài
bì zhǒu
bì sú
bì fēng
bì yì
bì rén
bì guó
bì xī
bì qiú
bì lì
bì chǔ
bì lǚ
bì chǔ
bì wéi
bì lòu
bì jiǎ
bì sù
bì fáng
bì chè
bì guǐ
bì shì
bì liè
bì wéi
jiǎ fù
jī fù
cáo fù
chá fù
cǎo fù
chē fù
juān fù
chōng fù
guān fù
chēng fù
fēng fù
dà fù
diào fù
gé fù
kè fù
xiàn fù
lùn fù
pái fù
jiǔ fù
cí fù
gǔ fù
gòng fù
bào fù
zhèng fù
zá fù
pián fù
hàn fù
qī fù
yú fù
zhēng fù
jūn fù
zé fù
xiǎo fù
gōng fù
cháng fù
shuì fù
sān fù
suàn fù
dú fù
bì fù
xī fù
děng fù
wáng fù
qīng fù
shī fù
yáo fù
yáo fù
tiān fù
bié fù
rǒng fù
què fù
guān fù
péng fù
cóng fù
máo fù
shì fù
bǐng fù
zū fù
sù fù
cái fù
tián fù
sāo fù
guó fù
jūn fù
xiè fù
bū fù
héng fù
yì fù
kǒu fù
biān fù
bō fù
jiǔ fù
bǐng fù
jiān fù
qiū fù
cí fù
jí fù
shàn fù
bǎi fù
jǐng fù
é fù
gòng fù
zhì fù
kè fù
bāng fù
miǎn fù
píng fù
fú fù
mài fù
chūn fù
fēng fù
shǔ fù
xiū fù
zhǐ fù
cái fù
zī fù
chǔ fù
bì fù
mǎi fù
shū fù
dá fù
xiāng fù
dīng fù
zhòng fù
gèng fù
yáo fù
shī fù
rǒng fù
nóng fù
xiū fù
qiū fù
yú fù
对自己[.好工具]军队的谦称。古代按田亩出车徒,故称兵卒、车辆为赋。
⒈ 对自己军队的谦称。古代按田亩出车徒,故称兵卒、车辆为赋。
引《左传·襄公八年》:“蔡人不从,敝邑之人不敢寧处,悉索敝赋,以讨于蔡。”
《国语·鲁语下》:“我先君襄公不敢寧处,使叔孙豹悉帅敝赋,踦跂毕行,无有处人,以从军吏。”
敝bì(1)(形)〈书〉破烂:~衣|舌~唇焦。(2)(代)谦辞;用于与自己有关的事物:~姓|~校。
赋读音:fù赋fù(1)(动)(上对下)交给:~予。(2)(名)旧指田地税:田~|~税。(3)(名)我国古代文体;盛行于汉魏六朝;是韵文和散文的综合体。(4)(动)做(诗、词):~诗一首。