huà tí
huà tú
huà juàn
huà kǎn
huà shì
huà lüè
huà jù
huà shā
huà suǒ
huà lóu
huà yǒu
huà yì
huà zhuāng
huà yǐn
huà lā
huà fǔ
huà lián
huà zhī
huà qǐn
huà jì
huà zàn
huà fú
huà quē
huà shà
huà xiè
huà mù
huà táng
huà qiū
huà tiè
huà huà
huà píng
huà jí
huà jǐ
huà shén
huà jìng
huà bǐ
huà chóu
huà é
huà qiè
huà bǎn
huà liè
huà de
huà zhào
huà zhǒng
huà shēng
huà chuí
huà pài
huà rén
huà mǎo
huà nuò
huà lún
huà zhàng
huà běn
huà sì
huà gǎo
huà fān
huà xìng
huà jǐng
huà zhì
huà yù
huà zhōu
huà rán
huà lǐ
huà xué
huà jiān
huà fěn
huà pǐn
huà cì
huà shà
huà sī
huà juàn
huà yuè
huà liáng
huà chǔ
huà qiáng
huà gé
huà gǔ
huà liú
huà fú
huà yuàn
huà zhóu
huà jiā
huà xióng
huà pǔ
huà ráo
huà shì
huà yuàn
huà huì
huà pǐ
huà lùn
huà chún
huà kuàng
huà qí
huà chǐ
huà píng
huà dì
huà dié
huà lán
huà yī
huà jué
huà gǒng
huà xiàng
huà fǎng
huà huáng
huà qiú
huà miáo
huà jí
huà guǎn
huà jiā
huà píng
huà chuán
huà luó
huà shuǐ
huà yì
huà gòng
huà dòng
huà shǐ
huà dào
huà dù
huà zhì
huà bì
huà fēi
huà bá
huà ròu
huà hǔ
huà yāo
huà qún
huà dié
huà sè
huà lán
huà gǔ
huà yì
huà zuò
huà jiàn
huà zhài
huà shā
huà dí
huà shí
huà piàn
huà yán
huà zhān
huà fù
huà sù
huà fēn
huà zì
huà zhá
huà gě
huà pù
huà méi
huà zhì
huà lóng
huà yú
huà kān
huà lǚ
huà yī
huà huāng
huà yā
huà yàng
huà chuán
huà bào
huà chén
huà dàn
huà huì
huà chì
huà xíng
huà là
huà xīn
huà quān
huà shé
huà jiǎo
huà jǐng
huà zhàng
huà wéi
huà cǎi
huà dài
huà jí
huà shěng
huà dào
huà yī
huà rì
huà qiú
huà láng
huà àn
huà wǎ
huà cè
huà gōng
huà tān
huà shǒu
huà xiàng
huà zhǐ
huà yā
huà fān
huà bù
huà shàn
huà fú
huà guān
huà pí
huà yǐng
huà chā
huà zhī
huà qiáo
huà màn
huà jì
huà jiè
huà huī
huà kě
huà míng
huà fǎ
huà gé
huà zhāng
huà miàn
huà jīng
huà shí
huà gǔ
huà zhèn
huà zhǎn
huà wài
huà yìng
huà duàn
huà gǔ
huà luǎn
huà zēng
huà jiàng
huà fēng
huà yíng
huà bì
huà cái
huà tú
huà xiá
huà mìng
huà bǐng
huà shī
huà gǎo
huà lì
huà zhái
huà huī
huà zhú
huà guī
huà diàn
huà fǔ
⒈ 宋欧阳修四岁而孤,家贫,母郑氏以荻管画地写字,教其读书。见《宋史·欧阳修传》。后以“画荻”为称颂母教之典。
引宋刘克庄《挽刘母王宜人》诗:“分灯照隣女,画荻训贤郎。”
明陈汝元《金莲记·昼锦》:“膝下久离,徒切倚门之望;榜中双占,忝成画荻之功。”
清黄轩祖《游梁琐记·吴翠凤》:“转辗四年餘,儿顿长, 凤画荻教导,弥觉聪慧。”
宋代欧阳修的母亲以荻草的茎画地,教欧阳修学书的故事。见《宋史.卷三一九.欧阳修传》。后多用来称颂母教。
画huà(1)(动)用笔或类似笔的东西做出图形(基本义):~画儿|~人像|~山水。(2)(名)(~儿)画成的艺术品:山水~|年~|风景~。(3)(形)用画儿装饰的:~屏|~栋雕梁。画huà(1)(动)用笔或类似笔的东西做出线或作为标记的文字:~线|~押。(2)(名)汉字的一笔称一画:笔~。
荻读音:dí荻dí(名)多年生草本植物。