fāng zūn
fāng fēng
fāng xiāng
fāng xīn
fāng cóng
fāng xù
fāng chǎi
fāng quán
fāng huáng
fāng xìn
fāng yīn
fāng líng
fāng ruí
fāng ǎi
fāng lín
fāng zhuàn
fāng guì
fāng diàn
fāng dàn
fāng huā
fāng jiāo
fāng yì
fāng yǐ
fāng qīng
fāng yá
fāng suì
fāng jì
fāng shù
fāng jiān
fāng zé
fāng jiàn
fāng yán
fāng lín
fāng qíng
fāng xǔ
fāng zhá
fāng chén
fāng yīn
fāng shēng
fāng shí
fāng jiāo
fāng xīn
fāng yí
fāng zī
fāng zǔ
fāng lǐ
fāng xùn
fāng bāo
fāng jìng
fāng rùn
fāng róng
fāng huì
fāng yù
fāng huì
fāng fù
fāng zhǐ
fāng míng
fāng hún
fāng zūn
fāng guī
fāng jīn
fāng cí
fāng wù
fāng fēi
fāng ěr
fāng xiāng
fāng qì
fāng xiū
fāng nián
fāng zhōu
fāng láo
fāng jié
fāng hàn
fāng chén
fāng xiān
fāng bì
fāng yán
fāng jié
fāng míng
fāng zhú
fāng yóu
fāng lù
fāng yì
fāng liè
fāng liè
fāng huá
fāng liè
fāng lán
fāng jīn
fāng cǎo
fāng líng
fāng chūn
fāng zūn
fāng liú
fāng sūn
fāng zhǐ
pí lín
bì lín
qiān lín
jiē lín
bǎo lín
duì lín
yá lín
xiāng lín
bìng lín
xī lín
gōng lín
gé lín
páng lín
mài lín
xiāng lín
bàng lín
cūn lín
chén lín
mǒ lín
dōng lín
shàn lín
fēi lín
lǐ lín
qiē lín
pián lín
tiē lín
wú lín
bā lín
dì lín
zhuǎn lín
gāo lín
bī lín
jìn lín
huān lín
běi lín
qǐ lín
zhào lín
yǒu lín
jū lín
yì lín
chē lín
qīn lín
liǎng lín
mù lín
jié lín
zé lín
tōng lín
pái lín
huán lín
bǐ lín
chǔ lín
bǔ lín
wàng lín
mù lín
sān lín
bǎo lín
zhōu lín
mǎi lín
sì lín
dé lín
gǔ lín
fù lín
fāng lín
nán lín
jǐn lín
zuǒ lín
jīn lín
qiáng lín
jiē lín
hé lín
mèng lín
⒈ 对邻居的美称。
引唐王勃《秋日登洪府滕王阁饯别序》:“非谢家之宝树,接孟氏之芳邻。”
清蒲松龄《聊斋志异·莲花公主》:“忝近芳邻,缘即至深。便当畅怀,勿致疑畏。”
冰心《晚晴集·怀念老舍先生》:“校园里,我的少数民族的芳邻好友,老的、少的、男的、女的,多得数不过来。”
敬称邻居。
芳fāng(1)(名)香:~香。(2)(名)美好的名声:流~百世。(3)(名)姓。
邻读音:lín邻lín(1)(名)住处接近的人家:四~|东~|~人|远亲不如近~。(2)(形)邻接的;邻近的:~国|~县|~家|~座。