cū shū
cū bèn
cū guān
cū chī
cū zhōu
cū jǐn
cū wǔ
cū qiáng
cū sòng
cū xún
cū lù
cū yī
cū gù
cū gěng
cū kè
cū dàn
cū jìn
cū lùn
cū fú
cū shì
cū huì
cū xíng
cū liè
cū cí
cū yìng
cū lǔ
cū shēng
cū chù
cū yǔ
cū mì
cū shū
cū lì
cū shuāi
cū zhì
cū fàn
cū dà
cū shǐ
cū yì
cū sú
cū xiè
cū cì
cū gàng
cū jiàn
cū xì
cū bào
cū zhì
cū zhuàng
cū wěi
cū wán
cū lǚ
cū zēng
cū ruí
cū bì
cū lòu
cū liáng
cū pǔ
cū sè
cū chǔn
cū miào
cū wù
cū ruò
cū tōng
cū cái
cū lǔ
cū fěn
cū mǐ
cū mǎng
cū gōng
cū zhān
cū cū
cū sè
cū lǚ
cū cū
cū jū
cū máo
cū kuài
cū xiāng
cū qiě
cū cāo
cū zàng
cū lǔ
cū wū
cū guài
cū miù
cū è
cū zhōng
cū gǔ
cū lì
cū lǜ
cū hāng
cū wèn
cū cǎo
cū jì
cū xiǎn
cū lüè
cū kuáng
cū zòng
cū cái
cū chǒu
cū yán
cū rén
cū shū
cū háo
cū guǎng
cū màn
cū cuì
cū zhòng
cū yào
cū hàn
cū bù
cū lì
cū zhī
cū bǐ
cū měng
cū zhuō
cū shù
cū xíng
cū shí
cū qiǎn
cū zào
cū bó
cū zhuó
cū dìng
cū fú
cū xióng
cū yòng
cū shū
cū mí
cū rǒng
zhē chǒu
yuán chǒu
xiàn chǒu
guǐ chǒu
guǐ chǒu
liàng chǒu
miù chǒu
dīng chǒu
bū chǒu
cán chǒu
huā chǒu
huò chǒu
qún chǒu
sī chǒu
bái chǒu
jiù chǒu
xiǎo chǒu
jiā chǒu
guǐ chǒu
qún chǒu
huǐ chǒu
hēi chǒu
liáo chǒu
jǐ chǒu
nòng chǒu
áo chǒu
qián chǒu
lòu chǒu
chū chǒu
zhā chǒu
gòu chǒu
suī chǒu
jiǔ chǒu
cū chǒu
fú chǒu
wǔ chǒu
níng chǒu
qī chǒu
cū chǒu
xiǎn chǒu
dī chǒu
lèi chǒu
qí chǒu
jí chǒu
róng chǒu
xiàn chǒu
xiū chǒu
wú chǒu
yí chǒu
duǎn chǒu
hǎo chǒu
zēng chǒu
xuě chǒu
yà chǒu
chū chǒu
jiàn chǒu
yán chǒu
wén chǒu
qī chǒu
měi chǒu
dà chǒu
lèi chǒu
zhā chǒu
lòu chǒu
yì chǒu
xiōng chǒu
èr chǒu
lián chǒu
diū chǒu
nǚ chǒu
xié chǒu
粗俗。
丑陋。
粗朴简陋。
亦作“麄丑”。粗俗。
汉王充《论衡·超奇》:“言事麤丑,文不美润。” 明袁宗道《夏日黄平倩邀饮崇国寺葡萄林同江进之丘长孺方子公及两弟分韵得阁字》:“乡语虽麄丑,动麈珠错落。”
丑陋。
《三国志·魏志·管辂传》:“ 輅容貌麤丑,无威仪而嗜酒。” 唐杜甫《负薪行》诗:“若道巫山女麤丑,何得北有昭君村 。” 明何景明《吴伟江山图歌》:“烟峯苍茫貌二叟,面髮衣冠颇麄丑。”
粗朴简陋。
三国魏嵇康《六言诗》:“生生厚招咎,金玉满堂莫守,古人安此麤丑,独以道德为友,故能延期不朽。”
同“粗”。
丑读音:chǒu[ chǒu ]
1.地支的第二位,属牛。
2.用于计时:丑时(凌晨一点至三点)。
3.传统戏剧角色名:丑角。丑旦。
4.相貌难看:丑陋。
5.可厌恶的,可耻的,不光荣的:丑化。丑恶。丑闻。丑态百出。跳梁小丑。