gòu màn
gòu chì
gòu jié
gòu zǐ
gòu zī
gòu lì
gòu lì
gòu bìng
gòu chǒu
gòu zé
gòu ràng
gòu rǔ
gòu wǔ
gòu nù
gòu chì
gòu xì
gòu zǔ
gòu shù
gòu dú
gòu jìn
gòu zū
gòu mà
gòu jí
gòu suì
gòu jī
gòu qiào
gòu chǐ
gòu bèi
gòu xiào
gòu jī
gòu zào
gòu jì
gòu huǐ
chū chǒu
lòu chǒu
guǐ chǒu
wú chǒu
jiù chǒu
huǐ chǒu
qún chǒu
wǔ chǒu
xuě chǒu
fú chǒu
liàng chǒu
zhā chǒu
cū chǒu
zhē chǒu
róng chǒu
cū chǒu
qí chǒu
lòu chǒu
chū chǒu
guǐ chǒu
huò chǒu
xiàn chǒu
jiǔ chǒu
suī chǒu
sī chǒu
liáo chǒu
jǐ chǒu
cán chǒu
xiū chǒu
qī chǒu
xiǎn chǒu
bū chǒu
dīng chǒu
qián chǒu
hēi chǒu
hǎo chǒu
wén chǒu
jiā chǒu
yí chǒu
měi chǒu
diū chǒu
duǎn chǒu
áo chǒu
lèi chǒu
qún chǒu
yán chǒu
níng chǒu
lèi chǒu
qī chǒu
lián chǒu
xiàn chǒu
dī chǒu
miù chǒu
xiǎo chǒu
zēng chǒu
huā chǒu
nǚ chǒu
zhā chǒu
gòu chǒu
èr chǒu
dà chǒu
jí chǒu
xié chǒu
yì chǒu
yà chǒu
jiàn chǒu
bái chǒu
guǐ chǒu
yuán chǒu
xiōng chǒu
nòng chǒu
⒈ 耻辱;丑恶的行为。
引《战国策·秦策五》:“此四士者,皆有詬丑,大诽天下,明主用之,知其可与立功。”
高诱注:“詬,辱;丑,耻。”
清黄宗羲《郑峚阳先生墓表》:“使公蒙詬丑大诽於天下,其轻重可无辨乎?是故公之狱不明,则奸相之恶不著,此后死者之责也。”
诟gòu(1)(名)耻辱。(2)(动)辱骂。
丑读音:chǒu[ chǒu ]
1.地支的第二位,属牛。
2.用于计时:丑时(凌晨一点至三点)。
3.传统戏剧角色名:丑角。丑旦。
4.相貌难看:丑陋。
5.可厌恶的,可耻的,不光荣的:丑化。丑恶。丑闻。丑态百出。跳梁小丑。