jī jūn
jī yǎn
jī sù
jī gǔ
jī bā
jī yí
jī qún
jī tún
jī méng
jī shí
jī tái
jī dāo
jī nì
jī qí
jī qiào
jī xiāng
jī shěng
jī qī
jī sī
jī hài
jī cháng
jī jiào
jī chuāng
jī yuán
jī kǒu
jī xiōng
jī tí
jī zhū
jī zhí
jī gǔ
jī huà
jī bēi
jī sāng
jī gōng
jī yìn
jī xiān
jī lèi
jī gāng
jī lóng
jī gān
jī shǔ
jī jù
jī shè
jī tóu
jī dàn
jī luǎn
jī lù
jī wēn
jī chú
jī hú
jī xīn
jī dīng
jī mèng
jī huáng
jī jū
jī fū
jī zhàn
jī chǎng
jī guān
jī wù
jī shī
jī tán
jī lín
jī bǔ
jī jiān
jī huò
jī lì
jī shěng
jī máng
jī fāng
jī zhī
jī méng
jī zá
jī chuāng
jī pí
jī huò
jī xié
jī pó
jī nián
jī dé
jī dàn
jī chàng
jī lián
jī zǐr
jī huò
jī féi
jī míng
jī jiǔ
jī sù
jī niáng
jī máo
jī rì
jī bīn
jī guā
jī rén
jī shù
jī jiān
⒈ 鸡和鸭。比喻小人或平庸的人。
引《楚辞·九章·怀沙》:“凤皇在笯兮,鸡鶩翔舞。”
王逸注:“言贤人困厄,小人得志也。”
《陈书·蔡景历传》:“欲以鸡鶩厕鸳鸿於池沼,将移瓦砾参金碧之声价。”
唐李白《送崔度还吴》诗:“胡为杂凡禽,鸡鶩轻贱君。”
⒉ 鸡和鸭。古代以之为赠送礼品。
引宋曾巩《应举启》:“仰遵旧礼,敢忘桑梓之恭;輒进曼辞,庶当鸡鶩之贄。”
鹜,野鸭。鸡鹜比喻平凡庸俗的人物。