shǔ yù
shǔ huò
shǔ bù
shǔ què
shǔ qì
shǔ xué
shǔ dǐ
shǔ xī
shǔ yǎn
shǔ dùn
shǔ zhā
shǔ gū
shǔ jìng
shǔ tōu
shǔ cuàn
shǔ ěr
shǔ dào
shǔ dǎng
shǔ sī
shǔ mǎng
shǔ hǔ
shǔ jì
shǔ dùn
shǔ jiāo
shǔ gān
shǔ qū
shǔ zǐ
shǔ shǐ
shǔ miáo
shǔ háo
shǔ rǔ
shǔ pú
shǔ bù
shǔ hào
shǔ lòu
shǔ shì
shǔ là
shǔ láng
shǔ zéi
shǔ hài
shǔ pǔ
shǔ jì
shǔ mǔ
shǔ dǎn
shǔ hài
shǔ fú
shǔ lǐ
shǔ wěi
shǔ bèi
shǔ nián
shǔ yāo
shǔ fǎ
shǔ lí
shǔ rǎng
shǔ dòng
shǔ yá
shǔ biāo
shǔ fù
shǔ chái
shǔ jiǔ
shǔ xī
shǔ yì
shǔ qiè
shǔ nián
shǔ mù
shǔ xiāng
shǔ huáng
zhōng què
guān què
kǒng què
guǐ què
lóng què
shēng què
dān què
hè què
chún què
yàn què
gōng què
yàn què
wǎ què
láng què
yā què
huáng què
yàn què
hán què
jiā qiǎo
jīn què
niǎo què
diàn què
má què
jù què
zhū què
bīn què
dòu què
xiān què
sì què
cuì què
rǔ què
hóng què
bái què
dòng què
dà què
chì què
shén què
tóng què
luó què
guàn què
péng què
chāi què
wà què
qí què
luán què
shān què
táo què
chǔ què
fù què
qīng què
shǔ què
líng què
hé què
yún què
wǔ què
duò què
鼠与雀。
指(好工具.)讼事。
⒈ 鼠与雀。
引唐李商隐《行次西郊作一百韵》:“城空鼠雀死,人去豺狼喧。”
宋王安石《答曾公立书》:“然而有官吏之俸,輦运之费,水旱之逋,鼠雀之耗,而必欲广之,以待其饥不足而直与之也,则无二分之息可乎?”
⒉ 指讼事。参见“鼠牙雀角”。
引明陈汝元《金莲记·就逮》:“只因饶舌,遭此断肠,谢卿唱叠驪驹,恨我灾成鼠雀。”
鼠shǔ(名)哺乳动物的一科;通称老鼠;有的地区叫耗子。
雀读音:què,qiāo,qiǎo[ què ]1. 鸟类的一科,吃粮食粒和昆虫。特指“麻雀”,泛指小鸟:雀跃(高兴得像雀儿那样跳跃)。雀盲(即“夜盲症”)。雀斑。雀噪(名声宣扬,含贬义)。