zhàn diào
zhàn xūn
zhàn gǔ
zhàn fù
zhàn dài
zhàn shì
zhàn tǎo
zhàn bǐ
zhàn yì
zhàn jiàn
zhàn zhé
zhàn wèi
zhàn duō
zhàn fū
zhàn xīn
zhàn chǎng
zhàn luàn
zhàn gé
zhàn fú
zhàn jīng
zhàn huáng
zhàn yì
zhàn dòu
zhàn shè
zhàn qún
zhàn jīn
zhàn mǎ
zhàn bù
zhàn chuán
zhàn hé
zhàn jú
zhàn shì
zhàn shí
zhàn dòu
zhàn dǒu
zhàn chuán
zhàn qí
zhàn péng
zhàn yì
zhàn lì
zhàn dào
zhàn jù
zhàn zú
zhàn yì
zhàn bān
zhàn jì
zhàn huǒ
zhàn sǒng
zhàn shǒu
zhàn hān
zhàn qǔ
zhàn shī
zhàn háo
zhàn kè
zhàn fá
zhàn guǒ
zhàn zhēng
zhàn bài
zhàn gōng
zhàn quǎn
zhàn qíng
zhàn jiè
zhàn fǎ
zhàn jī
zhàn dòng
zhàn shū
zhàn fá
zhàn fān
zhàn qì
zhàn dāo
zhàn fǔ
zhàn xiàng
zhàn jīng
zhàn bèi
zhàn zhào
zhàn bào
zhàn gē
zhàn pí
zhàn sù
zhàn pí
zhàn mù
zhàn mò
zhàn jí
zhàn sù
zhàn kuàng
zhàn bì
zhàn lì
zhàn shù
zhàn bù
zhàn zhàn
zhàn huò
zhàn dǎo
zhàn jī
zhàn chē
zhàn yǒu
zhàn lüè
zhàn fàn
zhàn gēng
zhàn jiàng
zhàn xiàn
zhàn fú
zhàn tuán
zhàn jiǎ
zhàn shèng
zhàn dì
zhàn zhèn
zhàn sè
zhàn páo
zhàn jù
zhàn hòng
zhàn kǒng
zhàn jiào
zhàn qì
zhàn sǒng
zhàn qí
zhàn bīng
zhàn zhēng
zhàn guǐ
zhàn chè
zhàn mín
zhàn jūn
zhàn guó
zhàn yáo
zhàn lì
kǎo fá
tǎo fá
rǎng fá
diào fá
gōng fá
jiāo fá
zhí fá
dǎng fá
sì fá
zé fá
cán fá
pò fá
chēng fá
hóng fá
jī fá
jiǔ fá
cǎi fá
zhuó fá
bù fá
zhǎn fá
zì fá
shé fá
chǎn fá
bǐ fá
běi fá
jiàn fá
xiāng fá
cái fá
líng fá
láo fá
lōu fá
méng fá
zuò fá
tà fá
biǎn fá
bó fá
dǎng fá
qián fá
shā fá
qǐ fá
yōng fá
zhàn fá
kuā fá
dào fá
shāng fá
xuàn fá
bù fá
xiè fá
qiāng fá
tiě fá
jiǎn fá
wéi fá
jīn fá
làn fá
kǒu fá
bù fá
xǐ fá
sì fá
cān fá
yāo fá
zhēng fá
xī fá
kè fá
qīn fá
gē fá
kǎn fá
duàn fá
xūn fá
guó fá
hóng fá
jiǎn fá
jūn fá
zhū fá
shān fá
jūn fá
dàn fá
chǎn fá
jiǎo fá
jiāo fá
jìn fá
gōng fá
征战;战争。
⒈ 征战;战争。
引《史记·龟策列传》:“然皆可以战伐攻击,推兵求胜。”
《三国志·魏志·辛毗传》:“连年战伐,而介胄生蟣蝨。”
唐杜甫《阁夜》诗:“野哭几家闻战伐,夷歌数处起渔樵。”
元马致远《汉宫秋》楔子:“四海平安絶士马,五穀丰登没战伐。”
朔望《英雄碑前的花朵》诗:“当年随战伐,何日命干城。”
战zhàn(1)(动)本义:作战、战争、战斗。(2)(动)进行战争或战斗。(3)(动)泛指斗争。(4)发抖:寒~|打~|胆~心惊。
伐读音:fá伐fá(1)(动)砍:~树。(2)(动)攻打:讨~。