shān fá
qián fá
jūn fá
cǎi fá
zì fá
cán fá
zhū fá
bù fá
shé fá
diào fá
xǐ fá
lōu fá
jiāo fá
jiǔ fá
dǎng fá
qǐ fá
xūn fá
bù fá
líng fá
jiāo fá
qīn fá
dào fá
gē fá
tǎo fá
shā fá
qiāng fá
dǎng fá
sì fá
guó fá
jīn fá
kuā fá
wéi fá
chǎn fá
xī fá
láo fá
gōng fá
bǐ fá
dàn fá
kè fá
xiè fá
chǎn fá
sì fá
hóng fá
zhàn fá
jiǎo fá
kǒu fá
zhí fá
xuàn fá
bó fá
duàn fá
jūn fá
zhēng fá
pò fá
rǎng fá
jìn fá
chēng fá
yāo fá
zuò fá
cái fá
jiàn fá
jiǎn fá
zhuó fá
hóng fá
jiǎn fá
tiě fá
cān fá
tà fá
kǎo fá
xiāng fá
zhǎn fá
làn fá
zé fá
méng fá
biǎn fá
běi fá
gōng fá
bù fá
yōng fá
shāng fá
jī fá
kǎn fá
砍伐kǎnfá
(1) 用锯、斧等把树干锯下来或伐倒
例砍伐山林英fell(trees)⒈ 用锯、斧等把树木等锯断或砍倒。
引《元典章新集·刑禁·禁奸恶》:“程震孙打死亲兄程六四,幸遇原免,又復挟讎砍伐伊叔程公震松木,胁诈钱物。”
艾青《向太阳·他死在第二次》:“他的生命曾经算是在世界上生活过来的,终于像一株被大斧所砍伐的树似的倒下了。”
⒉ 引申为杀害。
引柯灵《香雪海·跃马横戈五十年》:“当他们把这些国家栋梁任意砍伐的时候,他们早就犯了众怒,把自己孤立起来,逼近了万丈悬厓的边缘。”
用刀斧劈斫树木。
砍kǎn(1)(动)用刀斧猛力把东西断开:~柴|把树枝~下来。(2)(动)〈方〉把东西扔出去打:拿砖头~狗。
伐读音:fá伐fá(1)(动)砍:~树。(2)(动)攻打:讨~。