jīn shì
jīn sù
jīn lù
jīn shì
jīn bì
jīn shì
jīn jù
jīn zhēng
jīn lì
jīn jǐ
jīn mǎn
jīn hóng
jīn qí
jīn qīng
jīn shàn
jīn zhuāng
jīn jiǎng
jīn rěn
jīn shuǎng
jīn fèn
jīn liàng
jīn mǐn
jīn dàng
jīn xuàn
jīn dòng
jīn zào
jīn jí
jīn miǎn
jīn juàn
jīn qiáng
jīn lǜ
jīn kuā
jīn xuè
jīn fù
jīn mǐn
jīn fǎ
jīn gāo
jīn jiù
jīn yán
jīn kuǎ
jīn sì
jīn róng
jīn jiàn
jīn fá
jīn cún
jīn cái
jīn guì
jīn jiāo
jīn chǒng
jīn jù
jīn shàng
jīn jì
jīn jīn
jīn chá
jīn quán
jīn xuàn
jīn lì
jīn háo
jīn yǒng
jīn liàn
jīn cóng
jīn jiù
jīn míng
jīn dài
jīn jié
jīn zhāng
guān guǎ
jīn fàng
jīn jùn
jīn cí
jīn mǐn
jīn huǎn
jīn shì
jīn ào
jīn lìn
jīn zòng
jīn yòu
jīn jǐn
jīn rán
jīn tàn
jīn chì
jīn shì
jīn tài
jīn gōng
jīn dá
jīn liàn
jīn gù
jīn chí
jīn xǔ
jīn néng
jīn cè
jīn cái
jīn xù
jīn zhòng
jīn xǔ
jīn yào
jīn shù
jīn dú
jīn nà
jīn duò
jīn jiē
jīn āi
jīn màn
jīn jìng
jīn shǎng
jīn dà
jīn qióng
jīn lián
jīn hán
jīn dàn
jīn liàng
jīn chà
jīn sè
jīn wěi
⒈ 哀怜;怜悯。
引《晋书·王濬传》:“诚宜加恩,少垂矜悯,追録旧勋,纂锡茅土。”
《宋史·职官志三》:“若情可矜悯,而法不中情者讞之。”
明唐顺之《凤阳等处灾伤疏》:“臣若不言,是不惟上负圣明矜悯元元之深意,而沟中之瘠,真自臣推而纳之矣。”
同情怜惜。
1. 怜悯,怜惜:矜悯(怜悯)。矜惜。矜恤。
2. 自尊,自大,自夸:矜夸。矜伐。矜恃。骄矜。
3. 庄重,拘谨:矜持。矜重(zhòng )。
悯读音:mǐn悯mǐn(1)(动)怜悯:其情可~。(2)(动)〈书〉忧愁:杞天~人。