shí jìng
hāo jìng
jié jìng
guī jìng
sōng jìng
huáng jìng
bù jìng
xié jìng
qí jìng
kǒng jìng
zé jìng
táo jìng
xiǎo jìng
shān jìng
jīn jìng
tú jìng
zhú jìng
wēi jìng
mí jìng
bǎi jìng
zǎo jìng
huā jìng
jì jìng
jiè jìng
cì jìng
yān jìng
shēng jìng
yī jìng
táng jìng
kāi jìng
luó jìng
lǚ jìng
kǒu jìng
cūn jìng
qí jìng
wēi jìng
qiáo jìng
qǔ jìng
jiǎn jìng
jiǎn jìng
pì jìng
shā jìng
cè jìng
niǎo jìng
zhōng jìng
huó jìng
sān jìng
fāng jìng
xiá jìng
wài jìng
xī jìng
tōng jìng
xiāng jìng
hái jìng
bàn jìng
hán jìng
jié jìng
sǎo jìng
nóng jìng
jiā jìng
shǔ jìng
xié jìng
jǐng jìng
shān jìng
mén jìng
yán jìng
shù jìng
wǎng jìng
yuè jìng
lù jìng
gāo jìng
tián jìng
xī jìng
qū jìng
jí jìng
jū jìng
qīng jìng
jiǎn jìng
xián jìng
yōu jìng
bié jìng
liè jìng
fāng jìng
tú jìng
dòu jìng
liǔ jìng
shěng jìng
róng jìng
xī jìng
táo jìng
yě jìng
hè jìng
lù jìng
zhí jìng
mì jìng
tī jìng
zhōu jìng
jiàn jìng
háng jìng
rén jìng
dào jìng
yóu jìng
dié jìng
kū jìng
tù jìng
kuí jìng
xī jìng
yào jìng
蹊径xījìng
(1) 路径;办法
例筑蹊径。——《晏子.春秋》例只好另辟蹊径英path;way⒈ 亦作“蹊逕”。
⒉ 指小路。
引《吕氏春秋·孟冬》:“备边境,完要塞,谨关梁,塞蹊径。”
汉王粲《从军》诗之五:“城郭生榛棘,蹊径无所由。”
晋张载《七哀》诗之一:“蒙蘢荆棘生,蹊逕登童竖。”
南朝齐谢朓《和徐都曹》:“桃李成蹊逕,桑榆荫道周。”
清纪昀《阅微草堂笔记·如是我闻四》:“牛至半途不循蹊径,负女渡岭驀涧,直入乱山。”
赵光荣《里湖纪游》诗:“蜿蜒入杳渺,蹊径从何寻?”
⒊ 门径;路子。
引《荀子·劝学》:“将原先王,本仁义,则礼正其经纬蹊径也。”
南朝梁刘勰《文心雕龙·知音》:“独有此律,不谬蹊径。”
明唐顺之《卓小仙草书歌》:“虽然奔放不可覊,笔墨蹊径未尽遣。”
明王世贞《艺苑卮言》卷五:“又人学书……情景妙合,风格自上,不为古役,不堕蹊逕者,最也。”
清王韬《瓮牖馀谈·西儒实学》:“大闢畴人之蹊逕。”
叶圣陶《倪焕之》十四:“对于这样另辟蹊径的教育宗旨与方法,自己确有坚强的信念。”
小路。
1. 小路:“谚曰:桃李不言,下自成蹊。”蹊径(途径,如“独辟蹊蹊”)。
2. 践踏:“牵牛以蹊人之田而夺之牛”。
径读音:jìng径jìng(1)(名)狭窄的道路;小路:山~|曲~。(2)(名)比喻达到目的的方法:捷~|门~。(3)(副)径直:~行办理|~自答复|取道武汉;~回广州。(4)(名)直径的简称:口~|半~|~尺(直径一尺)。