lián tái
lián ǒu
lián zǐ
lián jīng
lián sāi
lián liǎn
lián yuè
lián tóng
lián chí
lián chàng
lián mǐ
lián jiè
lián è
lián dì
lián zhú
lián shí
lián shè
lián cài
lián jìng
lián bàn
lián gōu
lián nǚ
lián lòu
lián gōng
lián huā
lián chuán
lián bāng
lián jù
lián yǔ
lián zhōu
lián ròu
lián bù
lián chóu
lián mù
lián kān
lián xiàng
lián fǔ
lián peng
lián zhǎng
lián huá
lián xīn
lián fáng
lián zhǎo
lián de
lián jǐng
lián gēn
lián zuò
lián wù
hè chóu
yī chóu
hóng chóu
jiè chóu
tóng chóu
gèng chóu
yùn chóu
fèi chóu
huà chóu
tàn chóu
xiàng chóu
jūn chóu
cè chóu
yè chóu
tōng chóu
líng chóu
dān chóu
shāng chóu
zhuàng chóu
yá chóu
shén chóu
xíng chóu
jiǔ chóu
tǒng chóu
cháng chóu
chàng chóu
qián chóu
yí chóu
suàn chóu
niān chóu
hǎi chóu
lián chóu
fá chóu
dǔ chóu
chí chóu
jì chóu
qiān chóu
bīng chóu
qiāng chóu
jiàn chóu
zhí chóu
guà chóu
shī chóu
zhuǎn chóu
jìn chóu
jī chóu
yù chóu
biān chóu
cè chóu
sàn chóu
liáng chóu
bàn chóu
píng chóu
gōng chóu
tóu chóu
bì chóu
zhēng chóu
de chóu
⒈ 莲花漏上的计时报更的竹签。
引元张宪《夜坐吟》:“玉壶水动漏声乾,夜冷莲筹三十刻。”
明无名氏《霞笺记·驿亭奇遇》:“听莲筹渐长,五更时傍。”
清陈维崧《金笺子·咏灯》词:“春夜照梳头,莲筹杳凄清。”
莲lián(名)草木植物;坐在浅水中;花淡红或白色。地下茎叫藕;种子叫莲子;都可以吃。也叫荷、芙蓉、芙蕖(qú)。
筹读音:chóu筹chóu(1)(名)计数目的用具:竹~。(2)(动)谋划:统~兼顾。