gào tuō
gào sàng
gào lùn
gào liáo
gào bào
gào jiè
gào zuò
gào biǎn
gào shuò
gào zhì
gào chǎn
gào song
gào jiào
gào jǐng
gào hé
gào āi
gào huāng
gào lǐ
gào qiú
gào zhuàng
gào zhǐ
gào cí
gào hē
gào biàn
gào xiè
gào yù
gào jié
gào má
gào zhuàng
gào qǐng
gào shèng
gào quē
gào tuō
gào jí
gào jùn
gào xiōng
gào bāng
gào yù
gào qìng
gào chuī
gào qī
gào yǐn
gào dié
gào cún
gào huí
gào yuè
gào dǎo
gào lǎo
gào miǎn
gào tiān
gào jī
gào shuò
gào fèng
gào zhài
gào qiǎn
gào lèi
gào zhī
gào cí
gào jià
gào ráo
gào kuì
gào shi
gào níng
gào zhù
gào dí
gào sài
gào wén
gào jìn
gào biàn
gào háng
gào dòu
gào mì
gào liè
gào yè
gào yī
gào yāo
gào mín
gào fā
gào zuì
gào qǐ
gào shǒu
gào yǔ
gào jué
gào mìng
gào zhá
gào xiǎng
gào lài
gào jiān
gào zhōng
gào jì
gào lǐ
gào bié
gào shēn
gào wèi
gào miào
gào pò
gào dǎo
gào nán
gào guān
gào shí
gào jiě
gào jié
gào tuì
gào jié
gào xiū
gào jué
gào mí
gào sòng
gào pìn
gào dài
gào jiè
gào bǐng
gào láo
gào zhá
gào chì
gào yán
gào zhù
gào fú
gào tuō
gào jiè
gào nì
gào rǎo
gào bìng
gào chá
gào lìng
gào yǎng
gào fù
gào shì
gào shé
gào chéng
gào zhì
gào guī
gào jí
gào dài
gào song
gào xīn
gào jiè
gào bái
gào fá
gào cú
gào sù
jiè yù
bǎo yù
bān yù
huì yù
biàn yù
bǎng yù
zhāo yù
fěng yù
quàn yù
gào yù
mì yù
jūn yù
shǒu yù
qǔ yù
chén yù
yǐn yù
chuán yù
xiǎo yù
zhū yù
tuō yù
diàn yù
kāi yù
bāo yù
wèi yù
shuō yù
chǒng yù
xǔ yù
jì yù
zhāi yù
cún yù
lùn yù
shàng yù
zhū yù
zhào yù
lái yù
shěn yù
fǔ yù
qiáo yù
wèi yù
dǎo yù
kǒu yù
juān yù
fēng yù
xùn yù
jiǎng yù
shì yù
jiào yù
jiàn yù
yòu yù
chì yù
gào yù
nǐ yù
jiǎng yù
bù yù
miǎn yù
bǎng yù
jiě yù
jiè yù
zhūn yù
pì yù
xuān yù
hǒu yù
yǔ yù
jiā yù
告谕gàoyù
(1) 明白告诉(用于上级对下级或长辈对晚辈);使公众晓谕
例告谕百姓英inform⒈ 晓喻;晓示。
引《史记·殷本纪》:“盘庚乃告諭诸侯大臣。”
唐元稹《祭翰林白学士太夫人文》:“问讯残疾,告諭礼仪。”
宋范仲淹《答赵元昊书》:“大王告諭诸蕃首领,不须去父母之邦。”
《明史·太祖纪一》:“遣儒士告諭父老,劝农桑。”
⒉ 指告示,布告。
引郑振铎《止水的下层》:“到了征服者在入城张贴停止杀戮抢略的告谕时,民众却蜂拥的回家。”
告gào(1)(动)把事情向人陈述、解说:~诉|~知|广~|报~|通~|忠~。(2)(动)向国家行政司法机关检举、控诉:~状|到法院去~他。(3)(动)为了某事而请求:~假|~贷。(4)(动)表明:~辞|自~奋勇。(5)(动)宣布或表示某种情况的实现:~成|~罄|~一段落。
谕读音:yù谕yù(动)告诉;吩咐(旧时用于上级对下级或长辈对晚辈)。〈古〉又同‘喻’:~知|面~|上~。