fǔ róng
fǔ líng
fǔ fú
fǔ chōng
fǔ bī
fǔ bù
fǔ jīn
fǔ qū
fǔ lín
fǔ nà
fǔ liàng
fǔ jiàn
fǔ lǚ
fǔ jí
fǔ zhú
fǔ chá
fǔ jiù
fǔ yǎng
fǔ wò
fǔ qū
fǔ pāi
fǔ sī
fǔ yù
fǔ kàn
fǔ guān
fǔ xiàng
fǔ zhǔ
fǔ fú
fǔ jiǎo
fǔ tīng
fǔ jí
fǔ jiàn
fǔ lǐng
fǔ rán
fǔ shǒu
fǔ jìng
fǔ qǔ
fǔ cóng
fǔ pǐ
fǔ niàn
fǔ shì
fǔ gōng
fǔ lǎn
fǔ shí
fǔ jī
fǔ kuī
fǔ shēn
fǔ tiào
fǔ chōng
fǔ yǔ
fǔ pàn
fǔ xià
fǔ qì
fǔ shì
fǔ tiē
fǔ jìn
fǔ shùn
biàn tiào
guān tiào
lǎn tiào
jiǒng tiào
huí tiào
shēng tiào
yuǎn tiào
dēng tiào
fǔ tiào
fǔ tiào
yán tiào
píng tiào
shǎng tiào
níng tiào
liú tiào
liáo tiào
chān tiào
qīng tiào
huán tiào
xié tiào
yáo tiào
gù tiào
páng tiào
lín tiào
jí tiào
zhān tiào
⒈ 从高处往下远看。
引北魏郦道元《水经注·渐江水》:“山中有三精舍,高甍凌虚,垂簷带空,俯眺平林,烟杳在下。”
⒉ 頫眺:从高处往下远看。
引三国魏曹植《七启》:“頫眺流星,仰观八隅。”
三国魏何晏《景福殿赋》:“頫眺三市,孰有谁无?”
俯fǔ(1)(动)(头)低下(跟‘仰’相对 ):~首|~视|~冲。(2)(名)敬辞;旧时公文书信中用来称对方的动作:~允|~念。
眺读音:tiào眺tiào(动)眺望;从高处往远处看。