léi qí
léi jiě
léi báo
léi hōng
léi zūn
léi zhèn
léi sū
léi fù
léi duī
léi diàn
léi zuò
léi páo
léi zhuǎn
léi biàn
léi jīng
léi chē
léi bù
léi zǔ
léi zōng
léi zào
léi gǔ
léi jīn
léi tóng
léi chuán
léi yīn
léi yě
léi zé
léi dòng
léi lún
léi guǎn
léi xiē
léi yǐn
léi jí
léi bù
léi gū
léi niǎn
léi guāng
léi shì
léi chí
léi diàn
léi mén
léi diàn
léi tíng
léi rén
léi xià
léi wén
léi chí
léi gōng
léi zhèn
léi zhǔ
léi měng
léi wén
léi chén
léi zhuàn
léi xíng
léi hū
léi shǎn
léi fēng
léi bǎn
léi tàn
léi mò
léi hōng
léi lóng
léi fēng
léi fēng
léi zú
léi àn
léi kāi
léi yá
léi fēng
léi shǐ
léi shì
léi yuān
léi qǐ
léi gǔ
léi láng
léi wán
léi huǒ
léi zūn
léi zhù
léi bào
léi fǔ
léi bèn
léi quán
léi qín
léi tóng
léi téng
léi zhé
léi táng
léi táo
léi dá
léi zī
léi shī
léi jūn
léi biàn
léi yuán
léi jī
léi qì
léi niǎo
léi lì
léi yǔ
léi gǔn
léi xiǎng
léi zhuī
léi gǔ
léi tán
léi bēn
léi tián
léi gǒng
léi léi
léi jiá
léi zhóu
léi shén
léi jī
léi dòng
léi rán
léi míng
léi shǒu
léi shāng
léi shòu
léi bàng
léi lìng
léi hǒu
léi qū
léi shì
léi míng
léi yán
léi fēng
léi chū
léi fèn
léi dì
léi hài
tí qín
mì qín
xuán qín
fǔ qín
cuàn qín
bó qín
wáng qín
pò qín
dà qín
pán qín
hè qín
páo qín
fèng qín
qīng qín
fēng qín
zhuì qín
jí qín
fēng qín
gāng qín
xiù qín
diào qín
bō qín
gōng qín
duàn qín
jī qín
zhú qín
zhuó qín
kǒu qín
sè qín
zhěn qín
hú qin
jī qín
pán qín
lù qín
yáng qín
yá qín
gǔ qín
míng qín
xuán qín
yù qín
zhuī qín
léi qín
chǔ qín
gū qín
zhá qín
gǔ qín
ruǎn qín
shuō qín
shùn qín
sù qín
héng qín
lǎng qín
yáo qín
lǜ qín
hái qín
liǔ qín
gù qín
táo qín
kàng qín
náng qín
yuè qín
rén qín
yuán qín
xián qín
zhěn qín
yào qín
guì qín
yáng qín
cāo qín
xīn qín
⒈ 泛指古代文物。
引据唐李肇《唐国史补》载:“蜀中雷氏斵琴,常自品第,第一者以玉徽,次者以瑟瑟徽,又次者以金徽,又次者螺蚌之徽。”
宋陆游《昼卧初起书事》诗:“忽有故人分禄米,呼儿先议赎雷琴。”
清钱谦益《寄西蜀尹子求使君》诗之二:“帘阁焚香道气和,雷琴晋帖手摩挲。”
乐器名:(1) 称唐代雷俨、雷威、雷霄等名匠所造的七弦琴为「雷琴」。(2) 一种拉弦乐器。铜制琴筒,前口蒙蟒皮,琴杆与弦轴为硬木制成,张弦两根,五度定弦。以马尾弓拉奏。音量较大,音色柔和圆润。
1.带异性电的两块云相接近时放出闪电,闪电引起的高温使空气膨胀、水滴汽化而发生的强烈爆炸声。
2.一种爆炸性的武器:水~。地~。
琴读音:qín琴qín(1)(名)古琴。(2)(名)某些乐器的统称;如钢琴、提琴、胡琴等:~键|~师|古~。