lán táng
lán dēng
lán zhī
lán xiū
lán báo
lán tuó
lán jiǎn
lán jīn
lán tíng
lán zhōu
lán yàn
lán jìn
lán cǎo
lán xiāng
lán jīn
lán yóu
lán fén
lán dū
lán xūn
lán dàn
lán huái
lán kè
lán nà
lán wèi
lán shí
lán gāng
lán shěng
lán fáng
lán zé
lán tái
lán zhào
lán gāng
lán yuè
lán dān
lán huā
lán yù
lán gàn
lán qiū
lán shē
lán yān
lán qí
lán tāng
lán jīn
lán shǔ
lán yè
lán zhāng
lán gāo
lán yáo
lán fāng
lán jiāo
lán yīng
lán xūn
lán shì
lán yá
lán zhù
lán guī
lán zhōu
lán yú
lán mèng
lán huì
lán yán
lán shí
lán ài
lán yīn
lán ruò
lán gāi
lán pǔ
lán tiáo
lán liáo
lán sūn
lán xiù
lán shēng
lán chéng
lán náo
lán shì
lán shè
lán pén
lán guì
lán gāo
lán zǐ
lán zhào
lán zhǐ
lán gé
lán huì
lán jia
lán yì
lán zhǔ
lán yè
lán xùn
⒈ 兰草与白芷。皆香草。
引《楚辞·离骚》:“兰芷变而不芳兮,荃蕙化而为茅。”
王逸注:“言兰芷之草,变易其体而不復香。”
《史记·日者列传》:“兰芷芎藭弃於广野,蒿萧成林,使君子退而不显众,公等是也。”
唐沉佺期《别侍御严凝》诗:“静言芟枳棘,慎勿伤兰芷。”
宋柳永《如鱼水》词之一:“乍雨过,兰芷汀洲,望中依约瀟湘。”