jiāo wěi
jiāo tóng
jiāo gěng
jiāo áo
jiāo shuò
jiāo kū
jiāo cuì
jiāo fàn
jiāo chǐ
jiāo juàn
jiāo dú
jiāo zhuó
jiāo gǎo
jiāo tū
jiāo huáng
jiāo rán
jiāo zhù
jiāo fēng
jiāo yāo
jiāo rǎng
jiāo lún
jiāo làn
jiāo shā
jiāo huā
jiāo ruò
jiāo shuò
jiāo yān
jiāo zhú
jiāo zhǒng
jiāo rè
miù làn
zhuó làn
liú làn
kuì làn
gàn làn
duàn làn
yì làn
xī làn
huī làn
fǔ làn
mí làn
kē làn
hūn làn
càn làn
yǎn làn
zhǐ làn
pò làn
tú làn
huī làn
zhāo làn
zhào làn
huàn làn
ní làn
xiāo làn
zhāo làn
jiǎo làn
shú làn
bān làn
yì làn
màn làn
fēi làn
càn làn
xuàn làn
méi làn
cuǐ làn
xuān làn
kūn làn
yàn làn
qióng làn
dù làn
bǐng làn
kè làn
bái làn
ruǎn làn
tuí làn
yú làn
huàn làn
lín làn
càn làn
huàn làn
kū làn
huàng làn
hǔ làn
huǎng làn
hào làn
bāo làn
diàn làn
jiāo làn
huài làn
mí làn
xī làn
mí làn
jiáo làn
lín làn
guāng làn
chén làn
⒈ 烧焦糜烂。燋,通“焦”。
引汉王充《论衡·说日》:“火中无生物,生物入火中,燋烂而死焉。”
《法苑珠林》卷七八:“所见一物牛头人身,捉铁叉,叉礼著熬上,宛转身体燋烂,求死不得。”
⒉ 指死亡,灭亡。
引三国魏嵇康《养生论》:“夫为稼於汤之世,偏有一溉之功者,虽终归燋烂,必一溉者后枯。”
南朝梁丘迟《与陈伯之书》:“北虏僭盗中原,多歷年所,恶积祸盈,理至燋烂。”
焦灼熟烂。
1. 引火用的柴。
2. 古同“焦”(a.物体经火烧或高热烘烤后变得枯黄或成炭样;b.焦东西的气味;c.黄黑色)。
3. 着急:“上下燋心。”
烂读音:làn烂làn(1)(形)基本义:某些固体物质组织破坏或水分增加后松软;熟透:某些固体物质组织破坏或水分增加后松软;熟透(2)(形)腐烂:~梨可以做酒。(3)(形)破碎;破烂:~纸|破铜~铁|衣服穿~了。(4)(形)头绪乱:一本~帐|~摊子。