jīng qián
jīng yàng
jīng qí
jīng guān
jīng táng
jīng mù
jīng chá
jīng kòng
jīng cáo
jīng shěng
jīng zhèn
jīng yùn
jīng xiàn
jīng píng
jīng hú
jīng zhì
jīng běn
jīng zhì
jīng jiāng
jīng fǔ
jīng jī
jīng luò
jīng jú
jīng yǔ
jīng xué
jīng yǐn
jīng qiū
jīng bào
jīng gāi
jīng cài
jīng lǐ
jīng zhí
jīng zú
jīng xuē
jīng tái
jīng diàn
jīng xì
jīng cháo
jīng líng
jīng shī
jīng zhōu
jīng chén
jīng chéng
jīng jǐng
jīng zhài
jīng fú
jīng mén
jīng wéi
jīng bái
jīng chǔ
jīng luò
jīng zhǐ
jīng dǐ
jīng jù
jīng zhōng
jīng mà
jīng yuán
jīng yù
jīng zǎo
jīng yuàn
jīng qiāng
jīng guān
jīng quē
jīng yì
jīng huà
jīng shī
jīng niǎn
jīng guān
jīng fǔ
jīng kǒu
jīng xiǎng
jīng jīng
jīng yǔ
jīng guó
jīng dǐ
jīng fāng
jīng zhí
jīng xiāng
jīng shì
jīng pài
jīng qīng
jīng huā
jīng gē
jīng cāng
jīng zhào
jīng xià
jīng gǔ
jīng yú
jīng huá
jīng dū
jīng tǐng
jīng shì
jīng qūn
jīng zhǒng
chuāng tǐng
áng tǐng
shòu tǐng
qiān tǐng
sī tǐng
qiáng tǐng
jìng tǐng
nào tǐng
qí tǐng
qīng tǐng
gāng tǐng
bǐ tǐng
sān tǐng
zhí tǐng
jìng tǐng
jùn tǐng
gěng tǐng
jìn tǐng
dǎ tǐng
yìng tǐng
lì tǐng
yè tǐng
shēn tǐng
xiù tǐng
jīn tǐng
gū tǐng
jīng tǐng
fāng tǐng
yīng tǐng
kuān tǐng
biāo tǐng
jiān tǐng
jīng tǐng
shēn tǐng
xiǎo tǐng
lù tǐng
tiān tǐng
⒈ 茶名。
引宋马令《南唐书·嗣主书》:“﹝保大四年﹞命建州製的乳茶,号曰京挺,臈茶之贡自此始。”
宋熊蕃《宣和北苑贡茶录》:“五代之季, 建安属南唐,岁率诸县民採茶北宛。初造研膏,继造蜡面,既又製其佳者,号曰京挺。”
京jīng(1)(名)首都:~城|~师。(2)(名)指我国首都北京:~剧。(3)(名)(Jīnɡ)姓。
挺读音:tǐng1.硬而直:笔~。~立。~然屹立(坚强地直立着)。
2.伸直或凸出(身体或身体的一部分):~胸。~着脖子。
3.勉强支撑:他有病还硬~着上班。
4.特出;杰出:英~。~拔。
5.很:这花~香。他学习~努力。心里~不痛快的。
6.用于机枪。