jiào cí
jiào sì
jiào shè
jiào cí
jiào tái
jiào sù
jiào cí
jiào shì
jiào jiàn
jiào gào
jiào fén
jiào bá
jiào qì
jiào mìng
jiào yí
jiào tán
jiào gòng
jiào huì
jiào wén
jiào fù
jiào lǐ
jiào yán
jiào ráng
jiào jiǔ
jiào shuǐ
jiào shū
jiào huǒ
jiào xí
jiào jì
jiào xiǎng
jiào mà
jiào zhāng
diàn xiǎng
xiào xiǎng
fēn xiǎng
yīn xiǎng
chàng xiǎng
jìng xiǎng
zuò xiǎng
zuǒ xiǎng
bào xiǎng
niú xiǎng
gòng xiǎng
pèi xiǎng
gòng xiǎng
mín xiǎng
xiàn xiǎng
qiū xiǎng
gù xiǎng
xiá xiǎng
shòu xiǎng
cí xiǎng
fù xiǎng
jiā xiǎng
kào xiǎng
guǐ xiǎng
lái xiǎng
dú xiǎng
guàn xiǎng
yě xiǎng
jiàn xiǎng
liù xiǎng
pìn xiǎng
jiào xiǎng
yòu xiǎng
mèng xiǎng
qīng xiǎng
ān xiǎng
xīn xiǎng
zhēng xiǎng
jiāo xiǎng
fú xiǎng
chūn xiǎng
cóng xiǎng
⒈ 设醮祭祀。
引宋张世南《游宦纪闻》卷七:“上命建太乙宫於京城外之苏村,命芝兰为春官正,又命宰臣张齐贤醮享之。”
醮jiào(1)(名)古代结婚时用酒祭神的礼。(2)(动)指僧、道设坛祭神。
享读音:xiǎng享xiǎng(1)本义:(动)祭献。(2)(动)享受:~福|~用|坐~其成。(3)〈书〉同“飨”。