zhào cè
zhào jí
zhào rì
zhào kēng
zhào pō
zhào shí
zhào sè
zhào sòng
zhào shì
zhào shū
zhào zì
zhào shè
zhào yún
zhào fù
zhào pì
zhào lǐ
zhào kè
zhào kuò
zhào ōu
zhào yíng
zhào lù
zhào ráo
zhào tǐ
zhào dǒng
zhào zhāng
zhào fǎ
zhào cè
zhào hòu
zhào mèng
zhào mǔ
zhào náng
zhào bì
zhào liáo
zhào yuàn
zhào cóng
zhào cǎo
zhào zhōu
zhào dùn
zhào bì
huāng zhāng
sān zhāng
pī zhāng
qiān zhāng
hú zhāng
chuǎn zhāng
zhōu zhāng
huī zhāng
nù zhāng
jù zhāng
chī zhāng
dì zhāng
chēng zhāng
shēn zhāng
bàng zhāng
dǎ zhāng
hè zhāng
guān zhāng
gòng zhāng
kuā zhāng
zhōu zhāng
gòng zhāng
zhào zhāng
bēn zhāng
shēng zhāng
gēng zhāng
pū zhāng
yuán zhāng
huāng zhāng
xī zhāng
wēi zhāng
fāng zhāng
xiāo zhāng
guāi zhāng
xióng zhāng
gǎi zhāng
fǎn zhāng
xǔ zhāng
wèi zhāng
xiá zhāng
xiāo zhāng
fèn zhāng
zhǔ zhāng
chǐ zhāng
féi zhāng
cāo zhāng
gòu zhāng
péng zhāng
chū zhāng
sǔn zhāng
zhōu zhāng
shū zhāng
bǎi zhāng
mù zhāng
juě zhāng
yìng zhāng
fū zhāng
bò zhāng
pāi zhāng
tuò zhāng
diān zhāng
jiāng zhāng
jīn zhāng
kāi zhāng
xīn zhāng
xiāo zhāng
pào zhāng
kuò zhāng
jué zhāng
jīn zhāng
zhǐ zhāng
hán zhāng
qǔ zhāng
dàng zhāng
kuò zhāng
yàn zhāng
zhōu zhāng
fàn zhāng
chí zhāng
jǐn zhāng
èr zhāng
shè zhāng
huī zhāng
màn zhāng
chì zhāng
fèn zhāng
guǎng zhāng
huī zhāng
yā zhāng
gāo zhāng
qiān zhang
bān zhāng
xiāo zhāng
péng zhāng
chóng zhāng
jiàn zhāng
jié zhāng
pí zhāng
kǎi zhāng
fēn zhāng
shēn zhāng
guǎn zhāng
jī zhāng
⒈ 汉赵广汉与张敞的并称。二人都曾任京兆尹,治绩卓异。
引《汉书·赵尹韩张两王传赞》:“自孝武置左冯翊、右扶风、京兆尹,而吏民为之语曰:‘前有赵张,后有三王。’”
唐岑参《尹相公京兆府中棠树降甘露》诗:“却笑赵张辈,徒称今古稀。”
宋陈傅良《送谢希孟归黄岩》诗之二:“簿书积丘山, 赵张眼愈明。”
⒉ 后汉张让与赵忠的并称。 唐李冗《独异志》卷下:“东汉宦者张让、赵忠持国权,引用屠沽人登清贵。
引灵帝语左右曰:‘ 张常侍是我父, 赵常侍是我母。’故卒以灭汉者, 赵张是也。”
⒊ 宋相赵鼎和张浚的并称。
引宋杨万里《初入淮河四绝句》之二:“刘岳张韩宣国威, 赵张二相策皇基。”
明杨慎《磨衲集》:“《磨衲集》, 王庭秀作于绍兴壬子,考其论议……詆赵张二相尤力。”
赵zhào(1)(名)周朝国名。(2)(名)旧诗文中指今河北南部。(3)(名)(Zhào)姓。
张读音:zhāng张zhāng(1)基本义:(动)使合拢的东西分开或使紧缩的东西放开。(2)(动)陈设;铺排:~灯结彩|大~筵席。(3)(动)扩大;夸张:虚~声势。(4)(动)看;望:东~西望。(5)(动)旧时商店开业:新~|开~。(6)(量)与成张的事物搭配:两~纸|三~床|一~嘴|一~弓。(7)(名)二十八宿之一。(8)(Zhānɡ)姓。