qiān zhì
qiān dòng
qiān màn
qiān shì
qiān zhāi
qiān zǐ
qiān yán
qiān wǎn
qiān bàn
qiān yī
qiān wǎn
qiān zhǒu
qiān dài
qiān guà
qiān chě
qiān mù
qiān jiù
qiān kè
qiān chē
qiān zhuō
qiān yǐn
qiān bǎn
qiān bǔ
qiān lián
qiān pān
qiān guà
qiān bì
qiān shè
qiān lǜ
qiān niú
qiān wèi
qiān jí
qiān zhì
qiān zá
qiān liè
qiān chóu
qiān yú
qiān sī
qiān xù
qiān wǎng
qiān liàn
qiān hún
qiān shù
qiān xiàn
qiān shuài
qiān tuō
qiān mián
qiān chuán
qiān chè
qiān cháng
qiān lǎn
qiān chán
qiān shang
qiān qíng
qiān bēi
qiān yì
qiān zhí
qiān gù
qiān niǔ
qiān yín
qiān yì
qiān xié
qiān dùn
qiān màn
qiān jì
qiān xīn
qiān zòng
qiān lěng
qiān jū
qiān shí
qiān huáng
qiān lì
qiān hóng
qiān liú
qiān yáng
qiān cuō
qiān gōu
qiān wèi
qiān yíng
qiān rǎo
qiān niàn
qiān bǐ
qiān chí
qiān qiǎng
qiān tóu
qiān jí
qiān guà
qiān bān
qiān lǜ
qiān jīn
qiān yuán
qiān yè
qiān zhì
qiān zhuì
qiān pò
qiān páng
qiān gōng
qiān duàn
qiān cóng
qiān zhì
qiān luán
qiān jū
qiān zhì
qiān lěi
qiān dài
qiān sú
qiān yòu
qiān fèi
qiān hé
qiān xì
qiān fù
qiān lián
qiān rě
qiān lù
qiān fǎng
qiān fù
qiān wén
qiān zhuài
qiān yán
qiān rǎn
qiān wù
qiān lā
qiān tǐng
qiān záo
qiān miǎn
qiān jī
qiān lí
qiān mèng
qiān xiàn
qiān zhǎng
qiān máng
⒈ 犹缠绵。
引前蜀尹鹗《临江仙》词:“昔年於此伴萧娘,相偎佇立,牵惹叙衷肠。”
⒉ 招引;牵动。
引宋王寀《蝶恋花·梨花》词:“翠袖年年寒食泪,为伊牵惹愁无际。”
元王实甫《西厢记》第四本第四折:“柳丝长咫尺情牵惹,水声幽彷彿人呜咽。”
清陈维崧《满江红·秋日经信陵君祠》词:“今古事,堪悲诧;身世恨,从牵惹。”
⒊ 牵扯,牵连。
引《朱子语类》卷十六:“当如此做,又被那如彼底心牵惹,这便是不实,便都做不成。”
茅盾《子夜》十:“可不是么, 竹斋,他们就在陇海线上分个雌雄也算了罢,何必又牵惹到共党遍地的湖南省呢?”
牵qiān(1)(动)拉(人或牲口):~手|~着牛。(2)(动)牵涉:~连|~制。
惹读音:rě惹rě(1)(动)引起(不好的事情):~事|~祸|~麻烦。(2)(动)(言语、行动)触动对方:不要把他~翻了。(3)(动)(人或事物的特点)引起爱憎的反应:一句话把大家~得哈哈笑。