jiàn fú
jiàn gǎn
jiàn gàn
jiàn hú
jiàn gān
jiàn gǎo
jiàn shǒu
jiàn shì
jiàn jiǎo
jiàn jú
jiàn chuāng
jiàn fú
jiàn zǐ
jiàn miáo
jiàn ruò
jiàn lòu
jiàn yáo
jiàn chá
jiàn dī
jiàn hú
jiàn jué
jiàn duān
jiàn kuò
jiàn jī
jiàn lóu
jiàn guā
jiàn bǎ
jiàn tǒng
jiàn kè
jiàn tǒng
jiàn shuǐ
jiàn kuò
jiàn chóu
jiàn bù
jiàn ǎo
jiàn zhāng
jiàn shǐ
jiàn zhú
jiàn xián
jiàn jìng
jiàn yǔ
jiàn gàn
jiàn shū
jiàn cā
jiàn duǒ
jiàn qí
jiàn sǔn
jiàn tóu
jiàn zhuó
jiàn zú
jiàn zhū
jiàn fēng
jiàn méng
jiàn dào
jiàn yú
jiàn jīn
jiàn yī
jiàn fáng
kè kuò
sǎo kuò
biàn kuò
tǎn kuò
tào kuò
bāo kuò
méng kuò
gāi kuò
jī kuò
gē kuò
cè kuò
bāo kuò
wǔ kuò
tiě kuò
qíng kuò
hán kuò
hún kuò
quán kuò
gāi kuò
nǔ kuò
tí kuò
tōng kuò
zhā kuò
gōu kuò
shū kuò
tǒng kuò
shěng kuò
shí kuò
mǐn kuò
zǒng kuò
qián kuò
yī kuò
jiàn kuò
náng kuò
sōu kuò
jū kuò
shěn kuò
jiǎn kuò
gài kuò
yǔ kuò
guī kuò
jī kuò
sù kuò
jiǎn kuò
shōu kuò
zhào kuò
tǐng gua
gēn kuò
xiáng kuò
zōng kuò
yán kuò
shuā kuò
luó kuò
jīng kuò
lóng kuò
sōu kuò
jiǎn kuò
qiāng kuò
⒈ 箭的末端。
引清刘献廷《广阳杂记》卷三:“姜子发云:‘曾闻朱未孩言,火砲中弹子,必于沙中磨之极圆,出砲门后,空中之气,不能阻碍,其去必远,捣蚯蚓成浆,以箭括淬之,其锋之銛利,过於磨错。’”
⒉ 山名。即岐山。在陕西省岐山县东北,最高处曰箭括岭,岭巅有缺,形似箭括,故名。
引清宋琬《华岳》诗:“扶桑万里天鷄曙, 箭括三更石马鸣。”
箭jiàn(名)古代兵器;长约二、三尺的细杆装上尖头;杆的末梢附有羽毛;搭在弓弩上发射。
括读音:kuò[ kuò ]1. 扎,束:括发(束起头发)。括约肌。
2. 包容:包括。概括。总括。囊括。