jùn cháo
jùn kè
jùn bó
jùn máo
jùn chéng
jùn zhāi
jùn chéng
jùn yì
jùn tíng
jùn cuì
jùn xiàn
jùn mǎ
jùn bó
jùn zhǔ
jùn wàng
jùn xiáng
jùn jiè
jùn fú
jùn gé
jùn shì
jùn xí
jùn mù
jùn zhāng
jùn hóu
jùn hào
jùn shǔ
jùn gōng
jùn shuài
jùn guó
jùn zhì
jùn shǒu
jùn wáng
jùn xìng
jùn liáo
jùn mén
jùn chéng
jùn xiè
jùn tīng
jùn xué
jùn lì
jùn jì
jùn zhèng
jùn dì
jùn lì
jùn jiè
jùn jiàng
jùn shū
jùn xià
jùn dǐ
jùn guō
jùn bīng
jùn fǔ
jùn jūn
jùn zuǒ
jùn zhì
jùn fú
jùn hé
jùn shuì
shǎo jūn
láng jūn
mí jūn
zhōng jūn
fū jūn
xiāng jūn
zhuān jūn
xiàng jūn
sòng jūn
bǎi jūn
zhāo jūn
wēn jūn
qióng jūn
zhǎng jūn
jiāng jūn
wǔ jūn
què jūn
yōng jūn
xìn jūn
mò jūn
tiān jūn
zhēng jūn
wò jūn
jù jūn
dòu jūn
yuán jūn
líng jūn
zào jūn
lǐn jūn
fāng jūn
mán jūn
duò jūn
jiāo jūn
dǎo jūn
fù jūn
fǔ jūn
luàn jūn
jìng jūn
xián jūn
wū jūn
wén jūn
chū jūn
jiǎ jūn
zhū jūn
bù jūn
lǐ jūn
xiāng jūn
yán jūn
zǎi jūn
yāo jūn
qián jūn
jùn jūn
kuāng jūn
běi jūn
shù jūn
jiàn jūn
xié jūn
féng jūn
suì jūn
máo jūn
cǐ jūn
rén jūn
shèng jūn
yuàn jūn
zào jūn
rén jūn
shǐ jūn
shī jūn
yì jūn
zhǒng jūn
zhēn jūn
zūn jūn
bào jūn
chù jūn
tiě jūn
xiǎo jūn
míng jūn
nǚ jūn
guǎ jūn
sǐ jūn
chéng jūn
yīn jūn
qū jūn
mǔ jūn
jiā jūn
è jūn
chǐ jūn
lǎo jūn
èr jūn
xīn jūn
cháng jūn
wáng jūn
jìng jūn
guò jūn
huān jūn
xì jūn
chǔ jūn
bái jūn
de jūn
fàn jūn
dōng jūn
guó jūn
lóng jūn
wū jūn
qí jūn
rú jūn
mó jūn
zèng jūn
lú jūn
dào jūn
lì jūn
sān jūn
yōng jūn
kè jūn
sì jūn
àn jūn
huì jūn
dà jūn
chéng jūn
shuǐ jūn
tán jūn
shān jūn
chǔ jūn
pìn jūn
fù jūn
gù jūn
zào jūn
fēng jūn
guó jūn
tài jūn
zhǔ jūn
yǔ jūn
shèng jūn
shì jūn
dōu jūn
xiān jūn
qī jūn
dì jūn
qǔ jūn
shòu jūn
zhuān jūn
ān jūn
shǐ jūn
hūn jūn
rì jūn
shén jūn
bāng jūn
mǎo jūn
qīng jūn
lìng jūn
⒈ 古代妇女的封号。 汉武帝尊王太后母臧儿为平原君,为封郡君之始。 唐代封四品官之妻为郡君,母为郡太君。 宋徽宗改郡君为淑人、硕人、令人、恭人四等, 明唯皇室中之女子仍称郡君, 清唯贝勒之女及亲王侧福晋之女称郡君。参阅宋高承《事物纪原·嫔御命妇》。
引《北齐书·段韶传》:“启求归朝陵公,乞封继母梁氏为郡君。”
宋苏轼《故龙图阁学士滕公墓志铭》:“娶李氏,唐御史大夫栖筠之后, 晋卿之女,累封建安郡君。”
清阮葵生《茶馀客话》卷一:“亲王女为和硕格格,汉文称郡主。侧妃生者降二等为郡君。”
清阮葵生《茶馀客话》卷一:“贝勒女为贝勒多罗格格,称郡君。”
⒉ 妓女。
引唐孙棨《北里志·牙娘》:“赵为山,每因宴席偏眷牙娘,谓之郡君……他日为山自外归,内子谓为山曰:‘今日颜色甚悦畅,定应是见郡君也。’”
旧时妇人的封号。唐代四品官的母亲或妻子称为郡君;宋元以后则只有宗室女可称为郡君。
郡jùn(名)古代的行政区划;比县小;秦汉以后;郡比县大:~县|会稽~|秦分天下为三十六~。
君读音:jūn君jūn(1)(名)君主:国~。(2)(名)〈书〉对人的尊称:张~|诸~。