圣君


圣君的组词


圣齑

shèng jī

圣乡

shèng xiāng

圣子

shèng zǐ

圣洁

shèng jié

圣胎

shèng tāi

圣主

shèng zhǔ

圣裁

shèng cái

圣会

shèng huì

圣训

shèng xùn

圣像

shèng xiàng

圣勋

shèng xūn

圣木

shèng mù

圣髓

shèng suǐ

圣矩

shèng jǔ

圣觉

shèng jué

圣断

shèng duàn

圣良

shèng liáng

圣轨

shèng guǐ

圣瑞

shèng ruì

圣畧

shèng lüè

圣果

shèng guǒ

圣度

shèng dù

圣恩

shèng ēn

圣猷

shèng yóu

圣杯

shèng bēi

圣朝

shèng cháo

圣鉴

shèng jiàn

圣去

shèng qù

圣策

shèng cè

圣王

shèng wáng

圣上

shèng shàng

圣哲

shèng zhé

圣手

shèng shǒu

圣林

shèng lín

圣典

shèng diǎn

圣则

shèng zé

圣谋

shèng móu

圣餐

shèng cān

圣火

shèng huǒ

圣城

shèng chéng

圣儒

shèng rú

圣诲

shèng huì

圣国

shèng guó

圣事

shèng shì

圣心

shèng xīn

圣论

shèng lùn

圣规

shèng guī

圣考

shèng kǎo

圣寿

shèng shòu

圣旦

shèng dàn

圣略

shèng lüè

圣庙

shèng miào

圣地

shèng dì

圣海

shèng hǎi

圣辉

shèng huī

圣皇

shèng huáng

圣鸟

shèng niǎo

圣躬

shèng gōng

圣后

shèng hòu

圣姑

shèng gū

圣通

shèng tōng

圣览

shèng lǎn

圣知

shèng zhī

圣智

shèng zhì

圣谟

shèng mó

圣殿

shèng diàn

圣令

shèng lìng

圣洗

shèng xǐ

圣功

shèng gōng

圣历

shèng lì

圣僧

shèng sēng

圣灵

shèng líng

圣讳

shèng huì

圣道

shèng dào

圣库

shèng kù

圣药

shèng yào

圣怀

shèng huái

圣牌

shèng pái

圣节

shèng jié

圣谛

shèng dì

圣女

shèng nǚ

圣母

shèng mǔ

圣证

shèng zhèng

圣惪

shèng dé

圣焰

shèng yàn

圣姿

shèng zī

圣父

shèng fù

圣米

shèng mǐ

圣诫

shèng jiè

圣灯

shèng dēng

圣眷

shèng juàn

圣宸

shèng chén

圣旨

shèng zhǐ

圣德

shèng dé

圣臣

shèng chén

圣贤

shèng xián

圣法

shèng fǎ

圣水

shèng shuǐ

圣门

shèng mén

圣神

shèng shén

圣尼

shèng ní

圣境

shèng jìng

圣人

shèng rén

圣喆

shèng zhé

圣筊

shèng jiǎo

圣虑

shèng lǜ

圣泉

shèng quán

圣教

shèng jiào

圣诞

shèng dàn

圣君

shèng jūn

圣湖

shèng hú

圣明

shèng míng

圣范

shèng fàn

圣伤

shèng shāng

圣语

shèng yǔ

圣辰

shèng chén

圣者

shèng zhě

圣代

shèng dài

圣私

shèng sī

圣帝

shèng dì

圣录

shèng lù

圣谗

shèng chán

圣珓

shèng jiào

圣相

shèng xiāng

圣笤

shèng tiáo

圣聪

shèng cōng


茅君

máo jūn

闇君

ān jūn

立君

lì jūn

使君

shǐ jūn

神君

shén jūn

蛮君

mán jūn

昏君

hūn jūn

阎君

yán jūn

岁君

suì jūn

浄君

jìng jūn

胁君

xié jūn

圣君

shèng jūn

相君

xiàng jūn

斗君

dòu jūn

惰君

duò jūn

老君

lǎo jūn

盛君

shèng jūn

山君

shān jūn

母君

mǔ jūn

宰君

zǎi jūn

史君

shǐ jūn

具君

jù jūn

羽君

yǔ jūn

树君

shù jūn

如君

rú jūn

主君

zhǔ jūn

皂君

zào jūn

乱君

luàn jūn

中君

zhōng jūn

庐君

lú jūn

师君

shī jūn

长君

zhǎng jūn

新君

xīn jūn

昭君

zhāo jūn

瘟君

wēn jūn

僭君

jiàn jūn

日君

rì jūn

弑君

shì jūn

邀君

yāo jūn

白君

bái jūn

故君

gù jūn

湘君

xiāng jūn

水君

shuǐ jūn

令君

lìng jūn

赠君

zèng jūn

天君

tiān jūn

静君

jìng jūn

先君

xiān jūn

五君

wǔ jūn

此君

cǐ jūn

冢君

zhǒng jūn

送君

sòng jūn

骑君

qí jūn

过君

guò jūn

文君

wén jūn

乡君

xiāng jūn

北君

běi jūn

贩君

fàn jūn

里君

lǐ jūn

暗君

àn jūn

铁君

tiě jūn

悫君

què jūn

卯君

mǎo jūn

假君

jiǎ jūn

克君

kè jūn

女君

nǚ jūn

楮君

chǔ jūn

仁君

rén jūn

得君

de jūn

邦君

bāng jūn

阴君

yīn jūn

太君

tài jūn

颛君

zhuān jūn

少君

shǎo jūn

出君

chū jūn

真君

zhēn jūn

储君

chǔ jūn

欢君

huān jūn

迷君

mí jūn

信君

xìn jūn

握君

wò jūn

家君

jiā jūn

死君

sǐ jūn

贤君

xián jūn

大君

dà jūn

檀君

tán jūn

专君

zhuān jūn

封君

fēng jūn

郎君

láng jūn

院君

yuàn jūn

成君

chéng jūn

曲君

qǔ jūn

明君

míng jūn

惠君

huì jūn

方君

fāng jūn

灶君

zào jūn

聘君

pìn jūn

元君

yuán jūn

魔君

mó jūn

畜君

chù jūn

道君

dào jūn

兽君

shòu jūn

污君

wū jūn

常君

cháng jūn

國君

guó jūn

鄂君

è jūn

副君

fù jūn

人君

rén jūn

百君

bǎi jūn

汙君

wū jūn

寡君

guǎ jūn

侈君

chǐ jūn

墨君

mò jūn

东君

dōng jūn

廪君

lǐn jūn

傅君

fù jūn

佚君

yì jūn

竈君

zào jūn

壅君

yōng jūn

国君

guó jūn

庸君

yōng jūn

尊君

zūn jūn

帝君

dì jūn

欺君

qī jūn

青君

qīng jūn

小君

xiǎo jūn

逢君

féng jūn

细君

xì jūn

程君

chéng jūn

夫君

fū jūn

郡君

jùn jūn

倒君

dǎo jūn

诸君

zhū jūn

征君

zhēng jūn

灵君

líng jūn

江君

jiāng jūn

龙君

lóng jūn

都君

dōu jūn

贰君

èr jūn

潜君

qián jūn

不君

bù jūn

暴君

bào jūn

亡君

wáng jūn

麴君

qū jūn

穷君

qióng jūn

匡君

kuāng jūn

嗣君

sì jūn

三君

sān jūn

骄君

jiāo jūn

府君

fǔ jūn

上一组词:贤圣
下一组词:君体

更多圣的组词

圣君的意思


词语解释:

圣君shèng jūn

1.  对德才高超者的尊称。

例事圣君者,有听从,无谏争。——《荀子》英sage;

2.  中国史前的虚构的理想的统治者。

引证解释:

⒈ 犹圣主。

引《管子·任法》:“圣君任法而不任智,任数而不任説,任公而不任私,任大道而不任小物,然后身佚而天下治。”
《荀子·臣道》:“事圣君者,有听从,无諫争。”
旧题汉李陵《答苏武书》:“幸谢故人,勉事圣君。”
唐李绅《上党奏庆云见》诗:“五色传嘉瑞,千龄表圣君。”
明刘基《春兴·又用韵答严上人》:“圣君宵旰惟恭己,早晚阳和斡化机。”

⒉ 对德才高超者的尊称。

引《墨子·尚贤中》:“传曰:求圣君哲人,以裨辅而身。”
《晋书·良吏传·曹摅》:“狱有死囚,岁夕, 攄行狱,愍之,曰:‘卿等不幸致此非所,如何?新岁人情所重,岂不欲暂见家邪?’众囚皆涕泣曰:‘若得暂归,死无恨也。’ 攄悉开狱出之,尅日令还。掾吏固争,咸谓不可, 攄曰:‘此虽小人,义不见负,自为诸君任之。’至日,相率而还,并无违者。一县叹服,号曰圣君。”

网络解释:

圣君

圣君:古风传奇小说《浮生载雪》 主要人物圣君:汉语词语

圣君 (汉语词语)

圣君,汉语词汇。拼音:shèng jūn释义:1、犹圣主。2、对德才高超者的尊称。
更多君的组词

圣君详细解释


读音:shèng

圣shèng(1)(形)最崇高的:神~。(2)(形)称学知识或技能有极高成就的:诗~。(3)(名)指圣人:~贤。(4)(名)封建社会尊称帝王:~旨。

读音:jūn

君jūn(1)(名)君主:国~。(2)(名)〈书〉对人的尊称:张~|诸~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025