jìng shèn
jìng wèi
jìng jù
jìng fēn
jìng ràng
jìng tóng
jìng jiǔ
jìng shēn
jìng qián
jìng fèng
jìng jiè
jìng lǐ
jìng yǔ
jìng chēng
jìng dú
jìng shàng
jìng shì
jìng ài
jìng zhù
jìng chá
jìng kè
jìng míng
jìng zèng
jìng zào
jìng jǐn
jìng qín
jìng mù
jìng zhōng
jìng xiè
jìng shén
jìng hòu
jìng yì
jìng mìng
jìng fú
jìng dōu
jìng xiàn
jìng zūn
jìng gōng
jìng tiān
jìng yǎng
jìng shòu
jìng yà
jìng sòng
jìng bài
jìng hòu
jìng rèn
jìng yì
jìng cí
jìng xián
jìng zhǐ
jìng zhí
jìng sī
jìng xiāng
jìng qǐ
jìng pèi
jìng zhí
jìng yǎng
jìng huáng
jìng mǐn
jìng hè
jìng kōng
jìng shùn
jìng xiàng
jìng shàng
jìng wǎn
jìng chǒng
jìng shǐ
jìng xiàn
jìng nuò
jìng jì
jìng dàn
jìng zhòng
jìng jì
jìng xùn
jìng xìn
jìng lǎo
jìng wén
jìng gù
jìng qǐng
jìng qū
jìng tián
jìng qí
jìng gòng
jìng shùn
qīn shùn
kè shùn
qǐng shùn
ěr shùn
lǚ shùn
héng shùn
chǎn shùn
qiè shùn
zhōng shùn
suí shùn
hé shùn
bēi shùn
lǐ shùn
kāng shùn
xùn shùn
xīn shùn
ān shùn
cóng shùn
tì shùn
xún shùn
dá shùn
nì shùn
lián shùn
yú shùn
jìng shùn
wēn shùn
qín shùn
jǐn shùn
zhī shùn
bù shùn
yán shùn
guī shùn
kuān shùn
fàn shùn
bǐ shùn
fù shùn
xiàng shùn
qiān shùn
fǔ shùn
chǔ shùn
róng shùn
shí shùn
cán shùn
jiǎng shùn
yù shùn
jiǎng shùn
xiào shùn
gōng shùn
yī shùn
kuǎn shùn
jiāng shùn
bǐ shùn
dào shùn
xiáng shùn
wěi shùn
hé shùn
xùn shùn
wéi shùn
tuō shùn
fù shùn
cháng shùn
yī shùn
xié shùn
huà shùn
wǎn shùn
fèng shùn
rěn shùn
píng shùn
xù shùn
jiào shùn
kūn shùn
róu shùn
zhuāng shùn
chéng shùn
bīn shùn
tōng shùn
qín shùn
bǎi shùn
guāi shùn
fù shùn
shì shùn
kǒu shùn
yán shùn
wǎn shùn
xìn shùn
liù shùn
ā shùn
xiáng shùn
fǔ shùn
⒈ 敬重顺从。
引《史记·五帝本纪》:“乃命羲和,敬顺昊天,数法日月星辰,敬授民时。”
⒉ 犹敬慎。
引《淮南子·道应训》:“成王问政於尹佚曰:‘吾何德之行,而民亲其上。’对曰:‘使之时而敬顺之。’”
刘文典集解引王念孙曰:“顺与慎同。”
《清史稿·淳度亲王允祐传》:“雍正元年,进封亲王,詔褒其安分守己,敬顺小心。”
敬jìng(1)(动)尊敬:~重|~爱|~仰|致~|肃然起~。(2)(动)恭敬:~请指教|~谢不敏。(3)(动)有礼貌地送上(饮食或物品):~烟|~酒|~茶|~你一杯。(4)(动)(Jìnɡ)姓。
顺读音:shùn顺(1)(动)本义:顺着。(2)(动)向着同一个方向:~风。(3)(动)依着自然情势(移动);沿(着):~大道走。(4)(动)使方向一致;使有条理次序:这篇文章还得~一~。(5)(动)趁便;顺便:~手关门。(6)(动)适合;如意:~心|~眼。(7)(动)依次:~延。(8)(动)顺从:归~。(9)(动)姓。