yān xiáng
yān tōng
yān hé
yān bó
yān jìn
yān xīn
yān qián
yān chí
yān mù
yān yuè
yān hòu
yān dì
yān rùn
yān kuàng
yān nián
yān yùn
yān jiǔ
yān zhōng
yān huáng
yān huái
yān jì
yān yī
yān gāi
yān shí
yān huì
yān jiān
yān xún
yān xiáng
yān huǎn
yān guǐ
yān jué
yān mò
yān suì
yān bìng
yān rì
yān yān
yān tì
yān hū
yān kùn
yān fèi
yān yù
yān míng
yān liàn
yān shù
yān yóu
yān chōng
yān jiǔ
yān jī
yān jìn
yān sī
yān nì
yān jiā
yān huí
yān jì
yān xì
yān zán
yān wán
yān liú
yān yǎ
yān huá
yān dǔ
yān tì
yān gù
yān jī
yān dùn
yān miè
yān yù
yān rǎn
yān zhì
yān qià
yān lún
yān zì
yān jiǎn
yān mò
yān guàn
yān guàn
yān guǎng
yān yí
yān zhì
yān qū
yān cuì
yān gé
yān bèi
yān jiàn
yān mào
yān bó
yān chán
fān bó
dàn bó
gū bó
jì bó
yě bó
yǐ bó
ān bó
kào bó
niǎo bó
guī bó
cún bó
qì bó
pán bó
dìng bó
yān bó
wěi bó
cóng bó
shuǐ pō
piāo bó
xū bó
fàn bó
pán bó
hú pō
lǚ bó
piāo bó
jī bó
píng bó
hòu bó
pāo bó
qī bó
jì bó
shāo bó
luò bó
yàng bó
còu bó
mò bó
zhù bó
dàn bó
jìng bó
fēn bó
tún bó
xiē bó
jī bó
shāo bó
zhàn bó
ōu bó
máo bó
xuán bó
tíng bó
liú bó
yù bó
jìng bó
fǎng bó
sù bó
jìn bó
chéng bó
jì bó
yuān bó
chōng bó
píng bó
qiū bó
⒈ 停留;滞留。
引唐封演《封氏闻见记·推让》:“利欲以让前人,发濠州,所在故为淹泊,候过数日,然后到州,士子称焉。”
唐白居易《观稼》诗:“藜杖为淹泊,言动任天真。”
宋张九成《秋兴》诗:“嗟我游已倦,悵此久淹泊。”
⒉ 漂泊。
引唐皇甫冉《江草歌送卢判官》:“问君行迈将何之,淹泊沿洄风日迟。”
宋陆游《除宝谟阁待制谢丞相启》:“半生淹泊,沉舟真閲於千帆。”
清徐孚远《晓入京口》诗:“乱离知未定,淹泊对孤云。”
淹(1)(动)淹没;沉没;大水漫过:~死。(2)(动)汗液等浸渍皮肤使感到痛或痒:胳肢窝~得难受。(3)(形)〈书〉广:~博。(4)(形)〈书〉久;迟延:~留。
泊读音:bó,pō[ bó ]1. 停船靠岸:泊船。泊位(航运上指港区能停靠船泊的位置)。停泊。
2. 停留:飘泊。
3. 〔落(luò)泊〕见“落1”。
4. 安静:淡泊(亦作“澹泊”)。