jù tǐ
jù míng
jù shù
jù bèi
jù chén
jù lǐ
jù lè
jù jiàn
jù qū
jù pǔ
jù lǐng
jù jié
jù quán
jù bào
jù shū
jù dài
jù xiáng
jù liáo
jù xián
jù yǎn
jù bái
jù liáo
jù ěr
jù xī
jù wù
jù cí
jù xù
jù míng
jù wèi
jù chéng
jù jiàn
jù gòng
jù gào
jù wén
jù yòu
jù kǎo
jù xiàng
jù zǎi
jù zhuāng
jù rán
jù ěr
jù yù
jù xiū
jù cún
jù shè
jù yán
jù měi
jù zhé
jù wén
jù shù
jù tí
jù guān
jù zhān
jù bǎo
jù zòu
jù chén
jù fú
jù fā
jù lǐ
jù rén
jù zài
jù jù
jù liè
jù yǒu
jù qìng
jù dào
jù fú
jù zú
jù shé
jù àn
jù lùn
jù zào
jù cǎo
jù jūn
jù jiè
jù zuì
gōng jiàn
wén jiàn
lùn jiàn
fēng jiàn
qiāng jiàn
tuō jiàn
jīn jiàn
àn jiàn
fēng jiàn
kūn jiàn
qīng jiàn
jué jiàn
bá jiàn
sān jiàn
zhàng jiàn
jiè jiàn
è jiàn
dài jiàn
xǔ jiàn
kuǎi jiàn
zhòng jiàn
shí jiàn
shì jiàn
jù jiàn
zhé jiàn
zhù jiàn
kòu jiàn
guà jiàn
yú jiàn
mù jiàn
fēng jiàn
gù jiàn
shū jiàn
cí jiàn
cháng jiàn
tiào jiàn
qǐng jiàn
zhàng jiàn
jiǎng jiàn
jī jiàn
huì jiàn
jiàn jiàn
xiá jiàn
bié jiàn
dùn jiàn
shén jiàn
wǔ jiàn
xiàng jiàn
jiǎo jiàn
qín jiàn
bān jiàn
lù jiàn
fù jiàn
shuǐ jiàn
chǔ jiàn
míng jiàn
pú jiàn
fǔ jiàn
gū jiàn
tí jiàn
fú jiàn
zhì jiàn
ōu jiàn
shuāng jiàn
hàn jiàn
xīng jiàn
bǎo jiàn
wán jiàn
qīng jiàn
lì jiàn
gǔ jiàn
xuán jiàn
shǒu jiàn
duǎn jiàn
guān jiàn
yù jiàn
huā jiàn
chǐ jiàn
làng jiàn
hēi jiàn
yōng jiàn
xǐ jiàn
mái jiàn
xióng jiàn
dāo jiàn
bān jiàn
lóng jiàn
chěng jiàn
yí jiàn
sǒng jiàn
cì jiàn
mài jiàn
cì jiàn
gē jiàn
píng jiàn
pèi jiàn
dàn jiàn
shì jiàn
huì jiàn
qí jiàn
líng jiàn
jiě jiàn
xué jiàn
àn jiàn
sī jiàn
qì jiàn
shuō jiàn
tán jiàn
tí jiàn
shān jiàn
fú jiàn
wú jiàn
⒈ 用玉装饰的剑。
引《后汉书·冯异传》:“大司徒邓禹不能定,乃遣异代禹讨之。车驾送至河南,赐以乘舆七尺具劒。”
李贤注:“具谓以宝玉装饰之。 《东观记》作‘玉具劒’。”
具jù(1)(名)用具:农~|文~|家~|雨~|卧~|餐~。(2)(量)〈书〉用于棺材、尸体和某些器物:座钟一~。具jù(1)(动)具有:~备|初~规模|略~轮廓。(2)(动)〈书〉备;办:~呈|~结|敬~菲酌。
剑读音:jiàn剑jiàn(名)古代兵器;青铜或铁制成;长条形;一端尖;两边有刃;可以佩带。